watch sexy videos at nza-vids!
Phimsex9x.Sextgem.Com
Phimsex9x.Sextgem.Com
Top ứng dụng hot
newỨng dụng thay thế giao diện màn hình, menu cực đẹp
new[App] DU Speed Booster nâng tốc độ điện thoại Android của bạn lên đến 60%
new[Game] Dota truyền kỳ mobile
newLiên Minh Huyền Thoại đã có phiên bản cho mobile
Trang Chủ » Đọc truyện online » Truyện sex 18+ » Truyện sex - Chị gái độc thân
Tìm kiếm | Ai đang ở đây ()
up » Truyện sex - Chị gái độc thân
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 03:38

TẶNG CÁC BÁC PHẦN 19 VÀ 20 LUÔN NHÉ, MỚI VIẾT XONG
__
Chị gái độc thân - xxxtudanxxx

Trích dẫn:

[color=DarkOrange]Phần 19 – Bữa ngủ

Trung đi rồi, ông Bách ngồi suy nghĩ. Những điều kiện nó đưa ra làm ông lung lay quá. Huyền rót một ly trà, mang lại chỗ cha.

-Con thấy Trung cũng là người tốt, chắc chỉ muốn mời ba về chứ không có ý gì đâu ba.
-
-Con là con gái, cứ thấy nó đẹp trai, nhà giàu thì mê. Nó lừa, con thì sao con biết được. Mà sao đang đi với thằng chó con (ông ưa gọi thằng Nam là chó con) lại để thằng Trung chở về - ông hỏi.
-
-Lúc nãy Nam…đánh con, Trung thấy vậy can rồi đưa con về
-
Ông Bách thở dài. Ông biết thằng Nam lợi dụng cả nhà ông đang thiếu tiền nhà nó, ép Huyền làm bạn gái nó, rồi lại ưa đánh đập… Nhưng biết làm sao được, ông đang nợ tiền nhà nó mà. Ông chỉ cần ho he, là cha nó kéo lại đốt nhà ông. Ông ôm con gái, nắm chặt tay:

-Mai con gọi cậu Trung tới nhà, cha muốn nói chuyện với cậu ta. Ngày mai con đi bằng xe bus đi, đừng để thằng chó con kia chở đi nữa
-
-Dạ - Huyền vui sướng trong lòng.
-
Nhìn con gái vui vẻ, ông Bách thấy trẻ hẳn ra. Cực chẳng đã, ông mới để cho con Huyền đi với thằng Nam. Ông nắm chặt tay, tự nhủ trong lòng sẽ có ngày ông bắt hai cha con thằng Nam chịu cảnh nghèo hèn, tủi nhục như ông hôm nay.

---

Trung và Phụng về tới nhà. Phụng giúp Trung cởi áo vest như một người vợ, rồi lại vào phòng. Nhìn nàng mệt mỏi, Trung vào lấy trà và hoa cúc làm một tách trà, rồi đem vào phòng nàng.

-Chị uống đi, ngủ ngon lắm đó – Trung vừa nói vừa vuốt vai nàng.
-
-Từ lúc…”ấy” nhau, thích nịnh chị hen. Nịnh để chị “cho” chứ gì – Phụng bắt thóp em trai.
-
-Không thèm, chị không cho em cũng đè chị ra, xinh đẹp quá ai chịu nổi – Trung gãi gãi vai Phụng
-
-Đừng gãi nữa, chị nhột – Phụng rùng mình, ánh mắt ướt át nhìn Trung
-
-Làm nhột gì, làm sướng thì có – Trung nheo mắt
-
-Ừ, thì thích, chịu chưa ông tướng.
-
Phụng cười, dí tay vào trán Trung, nhưng rồi nói:

-Nhưng mà nay chị mệt, với lại sắp đèn đỏ rồi…
-
-EM hiểu mà, chị uống trà rồi ngủ nhe.
-
-Em….nằm ngủ với chị đi. Chỉ ngủ thôi nhe.
-
Thế là hai người nằm lên giường. Hương nến thơm, hương đàn ông tỏa ra từ người em trai, hương hoa cúc đọng lại ở cổ họng làm Phụng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Còn Trung, nó hơi khó chịu ở dưới vì nứng, nhưng rồi cũng ngủ được.

Hai chị em, hai con người ruột thịt với nhau, ôm nhau ngủ. Họ đã trải qua những giây phút hoan lạc, rên rỉ. Bây giờ, họ nằm ngủ với nhau một cách yên bình, không lo lắng…

Hai chữ Loạn Luân với họ, chỉ như hai từ vô nghĩa mà nhân loại đặt ra để tước đi quyền yêu của họ.

Phần 20 – Lại nhà

Trung dậy sớm, ăn sáng rồi đi học. Trước khi đi nó không quên đặt một nụ hôn lên trán người chị xinh đẹp đang ngủ. Nó tới trường, hôm nay tên Nam không đi học. Nó thấy Huyền ngồi trơ trọi:

-Em gái Huyền hôm nay không đi học hả - nó nháy mắt vào chỗ Nam hay ngồi.
-
-Trung thôi đi. Chỉ giỏi trêu chọc người khác. Mà ba Huyền muốn trưa nay Nam tới nhà Huyền để hỏi thêm.
-
Trung cười thầm, con cá lớn nhất nó cần câu đã dính mồi. Nó nhìn Huyền:

-Nam mời được ba Huyền về công ty thì chắc khỏi cần học môn “quản trị nhân sự” này nữa, haha.
-
-Trung thì làm gì cần học. Trung đi học để phát biểu thôi chứ cần gì học nữa – Huyền nói.
-
Tiết học rất nhanh trôi qua. Nó hỏi:

-Trưa thường Huyền nấu cơm cho ba hả?
-
-Ừ, hôm nào học qua trưa thì để ba tự nấu.
-
-Giờ chở Huyền vào siêu thị, Huyền đi chợ nhe. Trưa nay Trung muốn ăn cơm với bác Bách, chắc bác không từ chối đâu.
-
Thế là để Huyền chờ trước cổng trường, Trung lấy xe rồi chạy lại. Chiếc S500 mở ra, Huyền bước lên, kéo theo con mắt trầm trồ của nhiều người. Một cô sinh viên xinh đẹp bước lên chiếc Mercedess S500, làm nhiều người nghĩ cô là gái bao cho đại gia. Nhưng thấy Nam ngồi trong, ai cũng thở dài. Chỉ có bọn thiếu gia lắm tiền mới cua được gái xinh thôi – họ nghĩ.

Trung gọi điện báo Phụng không ăn cơm. Chiếc xe dừng lại ở CoopMart Nguyễn Đình Chiểu, chờ Huyền mua đồ, rồi nó lại chở cô đi về hướng ngoại ô Quận 7.

Chiếc S500 bóng loáng tiến vào khu nhà nghèo, làm nhiều người hóng. Nhưng so với mặt bằng thì nhà ông Bách vẫn khá hơn nhiều. Trung vào nhà, thấy ông Bách đang ngồi. Huyền xuống bếp, để lại nó và ông Bách:

-Cháu xin bác và Huyền bữa cơm trưa, chắc bác không từ chối chứ
-
-Haha, cậu cứ đùa.
-
-Vâng. Vào việc chính, đàn ông không nói hai lời, cháu vẫn đề nghị bác vào công ty, hi vọng bác không từ chối.
-
-Cậu còn trẻ để nói từ “đàn ông” trước mặt tôi đấy – ông Bách nhắc.
-
-Dạ. Nhưng ít nhất bác cứ yên tâm là cháu không phải đàn bà.
-
Câu nói Trung làm hai người cùng cười. Tiếng cười làm giảm đi khoảng cách họ rất nhiều. Ông Bách vân vê ly nước, hỏi:

-Công ty cậu làm bên gì?
-
-Vẫn mảng truyền thống của nhà cháu, Đầu tư. Nhưng cháu chưa mở công ty, chỉ là sắp thôi.
-
-Càng tốt, đỡ mất công thay đổi khi tôi vào.
-
-Nói vậy bác đã đồng ý- Trung cười.
-
-Ừ, tôi chấp nhận. Nhưng tôi không muốn nhận 1% cổ phần gì gì, cậu trả lương tôi cao là được rồi. Và quan trọng là cậu giúp tôi cho tên Thuận kia một vố thật đâu.
-
Bữa trưa dọn ra, ba người vừa ăn vừa nói chuyện cũng vui vẻ. Nó ra về, hẹn hôm sau sẽ lại nhà để bàn bạc cụ thể.

[/color]
Lượt thích:0
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 03:41

Chị gái độc thân - xxxtudanxxx


Trích dẫn:

[color=DarkOrange]Phần 21 – Đi ăn trưa

Về đến nhà, chị Phụng ngủ trưa chưa dậy. Nó vào, sờ trán, thấy chị nóng nóng. Chắc là chị sốt nhẹ. Nó quay ra, nấu cháo cho chị. Từ hôm qua tới giờ, Phụng đổ bệnh. “Chắc là do lâu quá chưa làm tình, nay bị mình dập mấy ngày nên chị chịu không nổi” – Trung cười.

Một tuần sau đó, học xong là Trung lại chở Huyền về, ăn trưa và bàn chuyện với ông Bách. Tên Nam thì vắng học luôn môn này, không biết vì nó sợ gặp mặt Trung, hay là chuẩn bị âm mưu gì. Mà Trung cũng chẳng quan tâm, nó không sợ tên này.

-Hôm nay ba Huyền lên Sở Lao động – thương binh có việc, ba nói khoảng 3 giờ chiều mới xong.

-Ba Huyền lên đó làm gì?

Hóa ra Ba Huyền trước đây là bộ đội giải phóng, trong đợt Mật Thân 1968 ông bị hai mảnh đạn găm vào vai, tuy rất nhức mỗi khi trở trời nhưng may mà không găm vào tủy sống. Sau 75 thì phục viên, mở xưởng máy móc. Công việc dần khá khẩm, ông mở rộng qui mô, rồi mở rộng ngành nghề. Có lẽ đi lên dần dần như vậy nên ông có kinh nghiệm thực tiễn tốt.

Cho đến ngày ông bị Tùng – người bạn thân – lừa… Nay ông lên làm lại cái thẻ thương binh. Khốn khổ một đại gia như ông Bách lại có ngày đi xin tiền trợ cấp thương binh để sống. Trung cảm khái trong lòng…

-Lát Huyền đi bus về cũng được. Ba kêu Trung chiều lại.

-Sao được, để Trung chở Huyền về rồi chờ ba Huyền – Trung nhìn Huyền, chắc nịch.

Thế là trưa đó nó lại chở Huyền về. Nó đã dặn chị Phụng cả tuần đừng nấu cơm trưa, nên không lo chị chờ cơm. Nó chở Huyền vào khu Hồ Bán Nguyệt, dừng chân ở một quán cơm Nhật Bản.

-Làm gì thế - Huyền nhìn nó.

-Ăn trưa, thế cũng hỏi – Nó xoa xoa đầu Huyền, nhìn như là cha xoa đầu con vậy/

-Này, Huyền lớn rồi nha!

-Ờ, cũng lớn lớn – Nó nhìn vào ngực Huyền cười gian ác

-Này, nhìn bậy bạ gì đó, dâm đãng – Huyền lấy túi xách che trước ngực rồi tự mở cửa đi ra.

Dạo này ưa chở Huyền về nên hai đứa thân thiết hơn trước rất nhiều. Nếu không hẳn là Trung đã ăn tát của Huyền rồi. Vào ăn món Nhật, Trung gọi sushi. Chị Phụng thích món này lắm, nên nó kêu làm thêm một phần mang về.

-Ba Huyền không thích ăn này đâu – Huyền tưởng Trung mua về cho ba mình.

-Tưởng bở, Trung mua về cho chị.

-Chị Trung hở? Chỉ đẹp không – Huyền nhanh nhảu hỏi.

-Tưởng chỉ có con trai mới hỏi về nhan sắc của chị gái bạn chứ, con gái cũng thế à – Trung cười.

-Không nói thì thôi, lại đi nói mát – Huyền giả vời cúi xuống ăn tiếp

-Không thích trả lời, sợ Huyền buồn, há há – Trung cười to.

Quả thật con gái, ai cũng muốn mình là đẹp nhất. Và đúng là Huyền tuy có nét thanh tú, gương mặt bầu bĩnh, cái cổ trắng ngần, nhưng chưa đẹp bằng chị Phụng của Trung.

-Đi chết đi, tưởng Huyền nhỏ mọn như Trung sao – Huyền cười theo

Bữa trưa trôi qua, Trung lại chở Huyền về, nhưng rồi lại tiếp tục dừng ở Parkson.

-Gì nữa, lại định vô đây mua gì cho…chị gái à – Huyền tranh thủ móc lại Trung.

-Ờ - Trung vừa mở cửa cho Huyền, vừa trả lời tỉnh rụi

-Mua gì thế - Huyền hỏi. Đúng là tật thắc mắc của con gái không bỏ được mà.

-Băng vệ sinh, loại có cánh, ha ha.

-Đi chết đi, đúng là hết thuốc chữa – Huyền thẹn đỏ mặt. Cô lại bị Trung chơi.

Trung vào đây cùng chị Phụng đã nhiều, nên nó dắt Huyền lên thẳng khu trang phục cho nữ. Nó nói với Huyền:

-Trung định mua quà cho một đứa bạn, cỡ người như Huyền. Nên Huyền thử đồ dùm, vừa thì Trung chọn.

-Hóa ra coi Huyền là cái ma-nơ-canh di động sao, lại còn mua chuộc bằng bữa cơm trưa, đúng là gian trá.

-Ừ, thì giúp đi mà

Thế là Huyền lựa, thử đồ. Hết áo, quần, tới váy, giày cao gót… Quả thực khi khoác áo quần sang trọng vào thì Huyền đẹp hơn rất nhiều, không còn kém chị Phụng bao nhiêu. Cuối cùng chọn khoảng 10 món thì Trung bảo:

-Ngưng, tặng cho cổ nhiêu đây chắc đủ rồi, không thì quà đè chết người

Huyền cũng đã mỏi. Quả thật lâu lắm nàng mới vào khu sang trọng thế này thử đồ. Cảm giác khác hẳn… Chỉ có điều là thử đồ dùm thôi, Huyền trầm xuống.

Xuống hầm lấy xe, Trung nói:

-Mà quên, nhiêu đây đồ sao đè chết được Huyền, ha ha.

-Là sao – Huyền nghi hoặc nhìn Trung.

-Là tặng hết cho Huyền chớ sao, hehe.

-Thật không đấy, hay lại trêu người ta – Dạo này Trung đùa Huyền nhiều quá rồi.

-Đùa có lúc chứ, cái này Trung tặng Huyền thiệt. Đừng ngại nhe.

Huyền đỏ mặt. Đã lâu rồi nàng mới được tặng quà như thế này. Tên Nam trước kia coi nàng như đồ chơi mà thôi, sinh nhật nàng hắn còn không nhớ. Mắt nàng rơm rớm… Nàng im lặng, cảm kích nhìn Trung gật đầu.
Lần này thì Trung chở Huyền về nhà thật. Nhưng vừa rẽ vào hẻm, một đám cầm mã tấu chặn đầu xe Trung lại.

Từ xa xa, một tên vứt đầu thuốc lá, đi lại. Tên Nam…[/color]
Lượt thích:0
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 03:43

CHỊ GÁI ĐỘC THÂN - xxxtudanxxx


Trích dẫn:

[color=DarkOrange]Phần 22:

Nam tới trước cửa xe, đạp đạp cửa, ra hiệu cho Trung bước xuống xe. Trung quay qua nói với Huyền:

-Gọi ba Huyền đi, lẹ lên.
-
-Ba Huyền không xài di động
-
Trung thầm than, toi nó rồi. Hóa ra bữa giờ tên Nam im hơi lặng tiếng để ra tay tập kích nó thế này, đúng là khó đỡ thật. Nó thở hắt, thôi thì đành tùy cơ ứng biến. Nó bảo Huyền:

-Dù có chuyện gì, đừng mở cửa xe đi ra nhé – Nó gằng giọng.
-
Huyền gật gật đầu, nước mắt cô ráo hoảng, tay chân lẩy bẩy. Cô đã đoán được Nam sẽ chơi trò này, nhưng mấy ngày qua im lặng quá làm cô quên đi mất. Trung mở cửa, nhanh chóng nhảy ra ngoài, rồi vứt chìa khóa vào, đóng sập cửa. Thế là giờ chỉ có Huyền mới mở được cửa xe. Nó nhìn kĩ, trước mặt có ba tên cầm mã tấu, và tên Nam. Ba tên thì có một tên mặt dữ dằn, thẹo dọc ngang. Nó nhìn tên này cười cười.

Trung cười làm tên mặt thẹo trố mắt. Tuy hắn chỉ là tên giang hồ vặt, nhưng cũng đã đánh nhau nhiều, thế mà chưa gặp ai bị chặn đường lại cười với hắn cả. Hắn còn đang lơ ngơ thì “bốp” một tiếng, Trung đã cho hắn ăn một đấm vào đầu.

Nam và hai tên kia thấy Trung động tay thì bất ngờ lắm, nhưng thấy Trung đánh vào đầu của Mặt thẹo thì chúng cười. Đầu được bảo vệ bởi hộp sọ, đấm vào đầu thì đúng là châu chấu đá xe. Không ngờ chúng đang cười, thì tên Mặt thẹo xoay như chong chóng, rồi ngã xuống, ọc ra một họng nước.

Nụ cười đểu của bọn kia tắt ngấm…

Hóa ra Trung biết một chọi bốn đường nào cũng chết, nên nó bất ngờ đánh trước để chiếm ưu thế, tiên hạ thủ vi cường mà! Nó đấm vào đầu, nhưng cụ thể là vào tai. Không gây vết thương, nhưng tai là nơi giúp giữ thăng bằng cơ thể, đánh vào không hại, mà chỉ mất thằng bằng mà ngã xuống. Điều này nó đã được học hồi nhỏ, lúc tham gia CLB Vovinam Quận I.

Nó chơi một thằng trước, nhưng chơi ai? Thế là nó chọn tên có vẻ giỏi đánh nhau nhất, tên này ngã xuống là tốt nhất. Nhưng mà như thế này thì chỉ vài phút sau là tên Mặt thẹo lại đứng được. Thế là trong lúc Nam và hai tên kia còn đang bất ngờ, thì nó nhặt cây mã tấu của Mặt thẹo, Cầm ngược sống mã tấu và đập hai phát vào hai cánh tay hắn. Tội nghiệp tên Mặt thẹo đang nằm, đầu óc quay quay thì thấy đau nhói ở hai cánh tay, hắn dựng người dậy, hét như lợn chọc tiết, rồi lại ngã vật xuống. Gãy hai cánh tay làm hắn choáng, ngất đi.

Trung xách cây mã tấu, quay lại nhìn Nam và hai tên kìa, lại cười cười.

Sự việc diễn ra quá nhanh làm Nam và hai tên kia không kịp làm gì, một phần vì chúng đứng xa Mặt Thẹo quá, một phần vì chúng vốn vô dụng gặp chuyện chả biết ứng biến gì cả. Quả thật, nếu Trung đánh ngất Nam hay hai tên này, thì Mặt thẹo sẽ lập tức đánh Nam, hắn vốn quen đánh nhau mà. Lúc đó thì Nam không thể nào chống được, nên nó đánh tên mặt thẹo trước.

Hai tên này vốn là đàn em của Mặt thẹo. Băng của chúng có ba người, chuyên đi đâm thuê chém mướn. Tất nhiên là làm ăn lẻ tẻ thôi vì chúng ít người, lại có hai tên vô dụng chỉ giỏi hò hét. Băng của chúng đã xin vào vài băng ở Quận 4, Quận 8 nhưng các đại ca thấy hai tên vô dụng quá, mà Mặt thẹo thì sống chết phải cho hai tên này vào cùng, thế là chả ai thu nhận.

Mấy hôm nay Nam âm thầm theo dõi Trung và Huyền, Trung hay đưa Huyền về buổi trưa, thế là nó quyết định đánh cho Trung một trận, không chết người nhưng cũng phải làm cho Trung nằm viện vài tháng. “Cho mày chừa cái tật sỉ nhục tao, thằng chó” – Nam nghĩ và quyết định đi thuê ba tên này. Trong một lần đi nhậu, Nam đã gặp chúng nên biết. Nam còn định đánh xong thì đập nát xe Trung và nó sẽ hiếp Huyền cho bõ tức. “Con đĩ, nợ nhà tao mà còn dám hùa trai chơi tao. Lại còn giả bộ trong trắng trinh tiết, con chó” – Nam quyết định.

Có đâu ngờ Trung vừa xuống xe thì đã xử xong Mặt thẹo, Nam nhìn hai tên lớ ngớ kia, xịt:

-Tụi mày lên chơi nó đi, tao trả tiền rồi mà – Nam tức điên với hai tên đần này.
-
-Tụi tao… Không có anh Hai, sao chơi… Trả lại tiền được không – Hai tên ấp úng.
-
-“Bốp” Con mẹ tụi mày, nhận tiền rồi nói giọng đó hả - Nam tức quá, tát tên đứng gần mình.
-
Tên bị tát không dám nói gì, hắn vốn nhát và hèn. Nhưng cũng không dám lao vào Trung. Thằng trước mặt chỉ một đấm đã làm anh Hai tụi nó ngã, rồi hai cú chặt làm anh Hai gãy tay. Trung biết tụi nó mà xong lên mình cũng khó đỡ, đành nói:

-Tao tha cho anh Hai tụi mày nên mới dùng sống mã tấu chặt đó, chứ lúc nãy tao mà dùng lưỡi là đi hai cái tay rồi. – Nam vừa nói vừa lăm lăm mã tấu vào tên Mặt thẹo, dùng chân đặt lên ngực hắn.
-
Im lặng, Nam thì vẫn hét ỏm tỏi giục tụi kia chém Trung. Nhưng quả thật Trung đang đè anh Hai của bọn chúng, sao bọn chúng dám manh động. Bọn chúng cũng thấy Trung quã thật đã tha anh Hai, chứ không là chặt đứt hai hay của anh Hai bọn chúng.

Hai tên nhìn nhau, cuối cùng tên kia nói với Nam:

-Tiền tụi tao xài hết rồi, tụi tao trả sau. Anh Hai tụi tao quan trọng hơn.
-
Thế là bọn chúng vứt mã tấu, nhìn Trung. Trung hiểu liền nhấc chân ra, đứng qua một bên, để bọn chúng lại khiêng tên Mặt thẹo, lểnh thểnh đi ra khỏi hẻm.

-Thằng Nam cho tụi mày bao nhiêu? – Trung hỏi một tên đang khiên Mặt thẹo.
-
-Năm triệu, đánh mày nhưng không để chết, chỉ nhập viện.
-
-Đứng yên đây, chờ tao xử xong thằng Nam, tao đưa mười triệu cộng tiền thuốc thang cho anh Hai tụi bây.
-
Thế là ba tên Nam thuê đánh Trung, thành ba tượng đất bù nhìn, nhìn Trung cầm mã tấu về phía Nam.

Nam thấy Trung cầm mã tấu về phía mình, hắn đã sớm té đái. Hắn vừa quay lưng định chạy thì Trung nhảy tới, đạp một phát vào lưng khiến hắn ngã quỵ. Trung lại lấy chân, đè lên lưng hắn khiến hắn không thể nhổm dậy, úp mặt xuống đất.

-Mày hèn vậy Nam? – Trung dậm mạnh chân.
-
-Tao…tao… Kệ tao – Nam vẫn còn cứng.
-
-Ừ, vậy kệ mày nha, nha , nha, nha!
-
Mỗi từ “nha” là Trung đạp lên lưng Nam một cái. Tội nghiệp Nam, hắn suýt nữa ói máu. Hắn thấy hoa mặt, ngòn ngọt trong họng. Hắn vùng vẫy! Nhưng hắn vừa yếu đuối vừa nhỏ con, sao chống cự được Trung.

-Lần sau chơi thì chơi cho đẹp, đừng để người ta khinh. Mày thấy người mày thuê mà cuối cùng đứng im nhìn tao đánh mày không?
-
-Mày ngon, chờ tao lần sau…
-
-Còn lần sau nữa hả, ha ha.
-
Trung cười, rồi bất ngờ dùng chân đá móc vào “thằng nhỏ” của Nam. Hắn hét lên, thê thảm. Lúc này Huyền đã loay hoay mở được cửa xe. Nàng định mở từ lúc Trung tiến lại phía Nam để cản Trung, dù gì Nam cũng từng là người yêu trên danh nghĩa của nàng. Nhưng tay nàng run quá, giờ mới mở được.

Trung định đá nữa thì Huyền chạy lại. Nàng hổn hển:

-Trung, thôi đừng đánh Nam nữa! – Nàng níu níu tay Trung
-
-Nếu Trung không nhanh tay thì bây giờ người nằm là Trung rồi, Huyền còn bênh nó – Trung ấm ức.
-
-Thôi, dù gì Trung cũng không sao, bỏ đi.
-
Trung vừa định hạ chân xuống, thỉ Nam lại mở miệng:

-Con đĩ, mày theo trai nhanh quá vậy. Tao về kêu ông già cho người lại nhà đòi nợ chết cha mày luôn! May cho mày, bữa nay tao định hiếp mày nữa đấy.
-
Nghe câu này, Huyền tái mặt. Nàng không ngờ Nam có thể gọi nàng như thế. Phải, nếu Trung không lanh trí, thì người nằm đo ván đã là Trung, và giờ này có thể Nam đang hiếp Huyền. Nhà hắn giàu, dù Huyền kiện hắn hiếp dâm thế nào hắn vẫn đủ sức bịt miệng, thậm chí cho người uy hiếp cha Huyền…

Còn Trung, nghe câu này nó phẫn nộ kinh khủng, lại một cú đạp nữa vào “bi” của Nam:

-Thằng chó, mày đối xử vậy với Huyền hả? Huyền giờ là bạn gái tao, mày đụng vô một cọng lông của cô ấy là tao cắt một hòn dái mày, nghe không, nghe không?
-
Mỗi từ “nghe không” là một cú đá vào dái Nam, làm hắn rên rỉ đau đớn. Huyền khóc, nước mắt nàng rỉ ra. Trung thấy vậy, kéo nàng đi về lại xe. Đi ngang qua hai thằng giang hồ lỡm đang ôm tên Mặt thẹo, Trung hỏi:

-Tụi mày ở đâu?
-
-Dạ Quận 4 – Nhìn Trung đạp dái Nam, tui nó đã hết hồn.
-
-Chỗ nào, cụ thể?
-
-Anh…anh hỏi chi?
-
-Tao không đem theo tiền mặt, lát tao qua đưa tiền.
-
-Ở Tôn Đản, ngay ngã tư với Đoàn Văn Bơ.
-
-Lại đó hỏi ai để gặp tụi mày?
-
-Anh cứ hỏi “Hai Thẹo” là ai cũng biết. Anh Hai tụi em bá đạo lắm.
-
Nghe tụi nó nói mà Trung và Huyền bật cười.

-Vậy đi, hôm nào rảnh tao qua, tao không quỵt tiền đâu mà sợ. Đây, trong ví tao có 5 triệu, đưa anh Hai mày đi đắp bột.
-
-Dạ, dạ…
-
Đi ra xa, Huyền cười cười nói Trung: “Không thấy ai như Trung, đánh gãy tay người ta còn cho tiền đi bó bột”

Huyền theo Trung vào xe về nhà. Nam lái xe, lách qua tên Nam đang nằm xụi lơ giữ đường, may mà con hẻm đất này to! Tới nhà, thì đã 1 giờ trưa, bác Bách cũng hai tiếng nữa mới về. Trung vào nhà cởi áo khoác ra, Huyền hét lên.

Hóa ra lúc giằng co, thanh mã tấu chém rách lưng Trung hồi nào không hay. Một mảng nhỏ thôi, nên Trung không thấy đau. Giờ Huyền hét lên chỉ nó mới thấy ê ẩm.

-Cởi áo ra, Huyền lấy thuốc bôi cho – Huyền ra lệnh
-
Trung ngoan ngoãn áo ra. Chỉ là một vết con con thôi mà, mỗi tội giờ mới thấy nên máu đã lấm len lưng áo.

Huyền lấy bông băng ra thì Nam đã cởi áo ra, mồm huýt sáo.

-Bị chém ở lưng còn huýt sao được, bó tay Trung.
-
-Vết nhỏ xíu mà, Trung nấu ăn đứt tay còn to hơn vết này nhiều – Trung cười xuề xòa.
-
-Trung biết nấu ăn?
-
-Sao không, sinh viên nghèo mà không nấu ăn sao sống!
-
-Trung mà nghèo thì ai giàu…
-
Trung cười, im lặng nhìn Huyền mở hộp thuốc. Rồi Huyền cầm, lau vết chém ở lưng. Hơi rát, Trung gồng bụng, nhăn mặt.

Thấy Trung nhăn mặt, Huyền nhìn Trung. Trong lúc Trung nhăn mặt vì rát, vô tình nó gồng bụng, lộ ra cái bụng 6 múi của nó. Phải, nó tập hẳng ngày ở phòng gym trong nhà mà. Thấy cơ bụng Trung cuồn cuộn, Huyền xao xuyến. Phải, cũng như con trai xao xuyến khi thấy vếu khủng *** thơm, con gái cũng thấy kích thích khi thấy cơ bắp như Trung.

Trung mở mắt, thấy Huyền đang nhìn…bụng mình, nó cười:

-Làm gì thế, chưa nhìn thấy bụng 6 múi bao giờ à?
-
-Thấy hoài, trên…tivi – Huyền chống chế.
-
Trung cười, theo thói quen nó đưa tay xoa xoa đầu Huyền. Không ngờ vừa giơ tay lên, cả người nó áp sát vào Huyền, làm Huyền ngất ngây. Phải, Trung vừa đánh nhau, mồ hôi ra nhiều, đọng lại trên cơ bắp Trung, như tỏa ra mùi hương nam tính. Phải, Huyền không thấy hôi, mà thấy mùi nam tinh toát ra từ Trung, thu hút nàng. Nàng vô thức hít sâu một hơi, như muốn đem mùi hương giống đực này lấp đầy ***g ngực. Cùng lúc ấy Trung xoa đầu Huyền, cảm giác dễ chịu thư thái truyền đến từng lỗ chân tóc nàng…

Còn Trung? Nó giơ tay ra xoa đầu Huyền, tưởng nàng sẽ gạt ra như mọi lần. Nhưng không thấy, nó nhìn lại thấy Huyền đang nhắm mắt và...kê mũi vào người mình mà hít. Thấy vẻ thánh thiện khi nhắm mắt, ngẩng đầu của Huyền, Trung không khỏi xúc động. Nó thấy đầu Huyền ngẩng cao, thế là nó cũng vô thức kê môi vào môi Huyền, ngậm lấy đôi môi mềm gợi cảm…

Huyền đang mơ màng cảm nhận cảm giác dễ chịu từ cái xoa đầu của Trung, đang hít lấy mùi hương giống đực nồng nàn từ Trung, bỗng nàng thấy có gì đó chạm môi nàng. Huyền thấy đê mê, người nàng rạo rực.

Nàng mở mắt, thấy Trung đang hôn mình. Nàng định đẩy ra, nhưng có gì đó kiềm nàng lại. Trung đang hôn nàng, nhưng vẫn mở mắt nhìn nàng. Nàng thấy trong ánh mắt ấy có chút gì đó yêu thương, lại có chút gì đó khao khát.

Nàng lại nhắm mắt, tiếp tục cảm nhận chiếc hôn của Trung. Đôi môi nàng không còn ngậm chặt lấy nữa. Nó mở ra dần, tiếp nhận đôi môi và chiếc lưỡi nóng bỏng của Trung. Chỉ chờ có thế, Trung cho lưỡi vào miệng Huyền, quấn lấy lưỡi nàng, thụt ra thụt vào. Huyền như ngất ngây…

Lát sau, Trung giang tay ôm lấy Huyền, rồi đè nàng ngã xuống chiếc tràng kỉ họ đang ngồi. Môi nó vẫn ngậm lấy môi Huyền, không rời. Nó đè lên người Huyền, hai tay ghì chặt đầu của cô.

Còn Huyền, nàng hoảng sợ khi Trung vật nàng ra ghế, lại còn ghì đầu nàng hôn lấy hôn để. Nhưng quả thật nàng đang chìm đắm. Nàng chìm đắm với mùi giống đực của Trung, chìm đắm với chiếc hôn dài của Trung, chìm đắm với hình ảnh dũng mãnh lúc nãy của Trung khi một chọi ba, chìm đắm với vẻ lịch lãm của Trung khi nàng lần đầu thấy nó diện áo vest.

Phải, một thiếu nữ choáng ngợp trước sự quyến rũ của Trung mang đến. Với nàng trước đây, Nam chỉ là một người bạn, thậm chí còn chưa bằng người bạn. Nam đôi lần muốn gần gũi hơn, nhưng nàng đều từ chối, vì nàng không hề yêu Nam. Nam chỉ mới sờ tay nàng, làm sao có thể mang lại cho nàng cảm giác này.

Miệng nàng bỗng thốt lên tiếng rên:

-A… Trung ơi, Huyền yêu Trung…[/color]
Lượt thích:0
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 03:47

CHỊ GÁI ĐỘC THÂN - xxxtudanxxx




Trích dẫn:

[color=DarkOrange]Phần 23 - Chữ "trinh" kia cũng có ba bảy đường


Trung ngắt lời Huyền bằng một cái thọc lưỡi thật sâu. Huyền đáp lại, lấy hai hàm răng cắn nhẹ lưỡi Trung, làm Trung kích thích cực độ. Trung hôn miệng, rồi hôn mặt, hôn tai Huyền. Khi lưỡi Trung chạm vào tai Huyền, Huyền giật bắn người vì sướng. Cảm giác nóng ấm, trơn nhớt như có một con đĩa đang chọc ngoáy trong lỗ tai làm Huyền đê mê, run lẩy bẩy. Phải, con đĩa ấy là cái lưỡi của Trung, đang liếm láp lỗ tai Huyền. Trung một tay ôm đầu Huyền, một tay dần tiến về bên dưới. Bàn tay chạm cổ Huyền, rồi nó len qua cổ áo, sờ vào trong ngực Huyền. Tay nó chạm vào ***g ngực, rồi tới lớp áo lót. Huyền dùng áo lót vải chứ không bằng lụa như chị Phụng. Nó mò lên lớp áo lót, thì một bàn tay cản nó lại.

Huyền còn đang đê mê, thì thấy bàn tay Trung dời xuống cổ, rồi mò vào ngực mình. Dù đang sướng, nhưng nàng cảm thấy có gì đó không ổn, hắn còn chưa ngỏ lời yêu nàng, làm sao nàng có thể cho hắn… Tuy rất thích thú, nhưng bản năng con gái đã cản nàng lại, nàng đã đọc nhiều trường hợp “quất ngựa truy phong” rồi. Nàng giơ tay cản lấy cánh tay đang đặt lên ngực mình.

-Trung…đừng, đừng sờ..- Nàng nói hổn hển, vì ngại, và vì Trung vẫn còn đang liếm tai nàng.

-Trung chỉ sờ thôi mà, không sao đâu – Trung ngọt ngào nói, nó nhả tai ra và nhìn Huyền say đắm.

-Huyền…sợ… Trung còn chưa nói yêu Huyền…

-Trung yêu Huyền lắm – Trung nhanh miệng nói.

Huyền ngất ngây. Đã từ nhiều hôm nay, Trung như bạch mã hoàng tử trong Huyền. Phải, Trung quá tuyệt vời. Vừa rồi Trung còn đánh nhau với ba tên và xoay chuyển tình thế nữa. Tuy không thích bạo lực nhưng người con gái nào chẳng thích con trai mạnh mẽ. Vừa rồi, ngồi trong xe Huyền vừa hồi hộp lo âu, rồi vừa căng thẳng, để rồi vui phát điên khi Trung dẹp được ba tên giang hồ qua một bên để lại xử thằng Nam. Vô tình, hình ảnh Trung đã len lỏi theo các cảm giác ấy vào trái tim nàng, không chống cự lại được.

Rồi giờ đây, chàng trai ấy đang đè lên người nàng, đang hôn nàng, liếm láp nàng, tay chàng còn đặt lên ngực của nàng nữa. Quan trọng hơn hết, chàng đã âu yếm nhìn nàng và nói yêu nàng. Hỏi có cô gái mơ mộng nào có thể sống sót trước những hành động này không. Phải, Huyền đã gục ngã trước sức hấp dẫn của Trung, như bao cô gái.

Rồi Huyền nhắm mắt lại, vẻ mặt chờ đợi. Trung hiểu ý, liền đặt lên môi nàng một nụ hôn thật sâu, bàn tay đặt ở ngực lại tiếp tục khám phá. Nó lách lớp áo ngực, rồi chạm vào bầu vú Huyền. Huyền hơi run người, miệng nàng vô tình cắn chặt lại suýt nữa gặm lấy lưỡi Trung. Trung xoa xoa bầu vú nàng, rồi dịu dàng bảo:

-Huyền thả lỏng đi, không sao cả, thích lắm…

Thế là Huyền thả lỏng người. Lớp phòng ngự đã mất, bao nhiêu là khoái cảm ùa về. Bầu vú nàng như căng lên, săn chắc dưới bàn tay Trung. Trung xoa bóp, vân vê, rồi nó chạm lên đầu ti. Đầu ti nàng mềm quá! Nó lấy tay khỏi đầu nàng, rồi đưa xuống, mở từng chiếc cúc. Nó mở được ba chiếc cúc đầu tiên thì Huyền bối rồi chặn nó lại. Nó không mở nữa, cười thầm vì chỉ ba cúc trên là đủ. Rồi hai tay nó tuột áo ngực Huyền xuống, thành thục đến độ Huyền còn chưa nhận ra được vì mãi hôn nó.

Phải, vì nàng đã chấp nhận nó, chấp nhận “cho nó” nên nàng cứ chìm đắm trong những cảm giác sung sướng mà nó mang lại, chứ không gồng mình hay đề phòng. Chiếc áo ngực tụt ra, nó đặt qua một bên. Bây giờ hai bầu vú nàng không có gì che chắn, lộ ra được nó. Nó rời môi nàng, nhìn xuống.

Trời ơi, trắng quá!

Vú Huyền mềm mại, trắng hồng chứ không trắng bệch. Nó có thể thấy từ bầu vú nàng sức sống của một cô gái đôi mươi, căng tràn. Nó có thể thấy từ cặp vú đang săn lại của nàng sự kích thích, hứng tình của một giống cái. Nó kích thích quá, hứng tình quá!

Còn Huyền? Trung rời môi nàng, ngẩng lên nhìn ngực nàng, làm nàng e thẹn quá. Nhưng đã chấp nhận “cho” hắn nên nàng không lấy tay che ngực lại, mà lại ưỡn ngực lên kiêu hãnh. Phải, bộ ngực là điểm đáng tự hào nhất trên cơ thể của nàng. Không quá to như Mai Thỏ, cũng không nhỏ như trái chanh, nó vừa tay. Nó mềm mại, đàn hồi, nó trắng hồng, nó săn chắc. Chắc hẳn không một người đàn ông nào kiềm chế được khi đứng trước một bộ ngực hoàn mĩ như thế này.

Trung cũng thế, nó không kìm được, cúi xuống, hôn lấy bầu ngực nàng, làm Huyền rên lên một tiếng “ư” đầy dục vọng. Tiếng rên như kích thích Trung, nó càng liếm mạnh, nó liếm một bên, xoa nắn một bên. Nó liếm từ bấu vú, liếm lên dần đầu ti, làm Huyền rên rỉ.

Rồi miệng nó vẫn hôn, còn tay nó rời bầu vú bên kia, tiến dần xuống bụng, rồi xuống dưới nữa. Nó nhanh chóng mở khóa quần, luồn tay vào trong, xoa xoa cái mu *** qua lớp quần lót, mu *** Huyền đã ướt nhẹp tự bao giờ, nó có thể cảm nhận sự ướt át và trơn nhớt của cái *** qua lớp vải mỏng. Nó xoa xoa, rồi day day cái *** non nớt kia.

Huyền oằn mình vì sướng. Chàng trai của lòng nàng đang đè nàng ra, liếm ngực, xoa *** nàng. Cái thân thể cường tráng của chàng đang đè lên người nàng, tỏa ra mùi của giống đực làm nàng ngất ngây trong cơn động tình. Miệng nàng há ra, rên rỉ trong cổ họng những tiếng “ư, ử” đầy mê hoặc. Rồi Trung rời ngực nàng, để lại những vết hằn đỏ trên bầu ngực trắng ngần, và ngồi xuống dưới ghế. Nó nhanh chóng tuột quần, rồi quần lót Huyền. Huyền vô thức nép chân lại như phản ứng của một người con gái. Nó banh chân Huyền, rồi lại tiếp tục cởi.

Cứ thế, hai lớp quần của cô gái rớt ra, và cái *** nhầy nhụa hiện ra trước mặt Trung. Đẹp quá, hai mép *** hồng hào, lún phún lông. Nó áp mặt vào đám lông mềm, hít một hơi. Mùi ngai ngái đặc trưng của cái *** ùa vào mũi, làm nó ngất ngây. Nó thè lưỡi, liếm một đường dài, liếm lấy những giọt dâm thủy đang túa ra từ cái *** tơ trước mặt.

Huyền rên rỉ, oằn người. Nàng sướng quá, nàng vô thức khép chân lại, ép cái đầu Trung vào giữa, rồi hẩy hẩy mu lên cho lưỡi Trung vào sâu *** nàng hơn.

Trung chịu không nổi nữa, nó đưa tay tuột quần mình xuống, rồi cầm con *** đang căng nhức tiếng lại trước cái *** của Huyền. Con cu hùng dũng kích thích, gân guốc và đầy sức sống đang chĩa thẳng vào cái lỗ *** của Huyền. Nàng nhắm mắt, mu ưỡn lên, chờ đợi…

Và Trung kê vào đúng lỗ, nó nhấp mạnh một cái chọc thẳng vào cái *** trước mặt. Bót quá!

Huyền hét lên đau đớn, cu Trung như xé tan cái *** của nàng thành từng mảnh nhỏ, đau quá! Trung bất ngờ, nó tưởng nàng đã mất trinh, vì thấy nàng bạo dạn quá. Nó nhìn xuống, thấy một dòng máu nho nhỏ rỉ ra từ cái *** của Huyền. Hóa ra nàng còn trinh, nó bất ngờ. Nó vội áp người xuống, ôm hôn Huyền, dịu dàng:

-Em có đau không?

-Đau, đau lắm…

-Chờ một chút hết đau liền – Trung ngọt ngào

Đợt một lúc, Huyền đã quen, *** Huyền cũng quen với sự xuất hiện của kẻ lạ mặt đã xé tan nó. Huyền thót bụng một cái, *** nàng bóp lại, ôm lấy con cu Trung, Huyền cười tinh nghịch:

-Còn dám chọc anh, cho em biết tay – Trung bắt đầu nhấp nhẹ

“Aaa…Ư….ư…ử” Huyền rên rỉ. Phần vì thốn thốn, phần vì sướng. Phải, con cu *** mang lại cho nàng sự đau đớn, nhưng cũng mang lại những khoái lạc. Nàng trân người cho Trung nhấp, nàng ưỡn mu, ưỡn ngực lên để hưởng thụ. Cảm giác đau, thốn dần mất đi, nhường chỗ cho khoái lạc ùa tới, làm nàng sướng như điên.

“aaaa….hết đau…rồi…nhấp mạnh lên anh” – Huyền hẩy hẩy mu

Trung tăng tốc. Cái *** của Huyền vừa mất trinh nên bót quá. Nó bó chặt cu Trung, như muốn bóp lấy kẻ lạ mặt đã phá đi cái màng trinh của Huyền. Trung nhấp nhanh hơn, rồi nó chịu không nổi nữa, *** Huyền chật và nóng quá. Nó thấy người mình căng ra, rồi nó xuất tinh ào ào vào cái *** non tơ của Huyền.

-Huyền ơi, anh ra…anh ra… - Trung hổn hển, bắn những giọt tinh nóng hổi vào *** Huyền.

“Ư…ư….aaaaa” – Huyền rên rỉ. Trung xuất tinh, nhấp liên tục làm nàng sướng quá. *** nàng bó chặt làm nàng khoái lạc, rồi những giọt tinh bắn ra, len lỏi vào từng kẽ *** nàng. Nàng quắp lấy Trung, hai chân ôm chặt, cái *** mở rộng ra.. Nàng thở hổn hển, hẩy mu cao lên tiếp nhận tinh trùng Trung bắn ra. Nàng trân người, sướng quá…..!

Trung bắn tinh xong, nó đè lên người Huyền, hôn nàng. Huyền đáp trả. Vậy là nàng đã mất trinh vào tay Trung, nàng không hối hận mà còn thấy hạnh phúc. Chuyện làm tình hóa ra sướng thật. Còn Trung, nó nằm đè lên Huyền, hổn hểnh. Cái *** trinh của Huyền đã vắt kiệt tinh trùng và sức lực nó. Nó đành ôm hôn Huyền, vân vê núm vú nàng, và cảm nhận từng giọt tinh trùng pha lẫn dâm thủy đang rỉ ra từ *** Huyền.

Thời gian trôi qua, dư âm khoái lạc đã tan đi. Chỉ còn hai thân thể trần truồng.

-Em thích không – Trung xoa núm vú Huyền hỏi

-Không thích, đau thí mồ - Huyền hờn dỗi.

-Không thích mà lúc nãy ai rên rỉ vậy “ư..ử” - Trung vừa giả giọng, vừa bóp mạnh vú Huyền.

-Còn nói nữa - Huyền đỏ mặt, dụi đầu vào lòng Trung.

Dụi đầu vào lòng Trung, nàng thấy thanh thản đến lạ. Phải, dư âm của cuộc làm tình đầu tiên, cảm giác lâng lâng vì trao trinh tiết cho người mình thầm yêu, rồi mùi đàn ông nồng nàn từ Trung tỏa ra, làm nàng thoải mái quá! Mấy năm qua, từ một cô tiểu thư xuống một cô gái nhà nghèo, nàng vẫn kiên cường, không oán thán. Nhưng cũng mệt mỏi lắm, mà mẹ nàng đã mất lâu, có ai cho nàng chia sẻ đâu. Giờ phút này, bao nhiêu lo toan cuộc sống, sự ấm ức khi làm bạn gái của Nam, sự ấm ức của một cô gái nhà giàu phải bươn chải…đều tan biến cả.

Còn Trung? Thỏa mãn tình dục bằng cái *** non của Huyền làm nó thích thú. Lần đầu nó biết thế nào là cái *** trinh, mơn mởn, non nớt. Nhưng rồi nó nghĩ tới tình cảm thực sự giữa nó và Huyền. Yêu? – Có lẽ chỉ có Huyền yêu nó. Thích? – cũng hơi hơi thích. Nó bàng hoàng nhận ra với nó Huyền chỉ là để thỏa mãn tình dục. Phải, mấy ngày nay chị Phụng bênh, nó không làm tình với chị được, nó thiếu thốn, nó nứng!

Nó nhận ra là nó thích, nó thương một cô tiểu thư phải lận đận lên voi xuống chó. Nhưng hình như, nó chưa yêu cô.[/color]
Lượt thích:0
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 03:52

Hai phần 24-25 nhé
CHỊ GÁI ĐỘC THÂN - xxxtudanxxx

[color=DarkOrange]Phần 24 – bàn bạc cùng ông Bách

Tuy nghĩ vậy, nhưng Trung vẫn đưa tay vuốt ve, mơn man Huyền. Phải, dù bạn tình là người yêu hay là một con đĩ qua đường, người đàn ông vẫn luôn muốn vuốt ve họ, như là cách thỏa mãn tâm lí đàn ông của mình.

Phần Huyền, cơn cực khoái qua đi, nàng trở lại thực tại. Trước mặt là người trong mộng của nàng, đang đè lên người nàng, con cu người ấy đang chạm vào vùng đất bí mật nhất của con gái. À không, giờ cô không còn là con gái nữa, cô đã dâng hiến cái *** trinh của mình cho người cô yêu, và giờ khi cơn khoái lạc qua đi, cô suy nghĩ về cuộc làm tình vừa rồi.

Cô yêu Trung, nhưng chỉ là tình yêu giấu kín qua những ngày thầm lặng. Đầu tiên, cô bị ấn tượng bởi sự thông minh của Trung trong giờ Quản trị nhân lực, chàng trai đẹp trai cao to ấy đã hớp hồn cô. Rồi sự bình tĩnh của Trung khi bị Nam khích bác, và vừa rồi một mình Trung đã “cân” bốn tên. Tất cả quá hào nhoáng, làm Huyền choáng ngợp. Trái tim cô gái cô đơn bao ngày dâng lên cảm xúc với chàng trai, và cô đã ngã vào vòng tay Trung.

-Trung có…yêu Huyền không? – Huyền thỏ thẻ hỏi.

-Có chứ!

Trung biết mình đang nói dối, nhưng là một sự dối trá mà bất kì cô gái nào cũng thích. Nó trả lời, rồi dịu dàng vuốt tóc Huyền, hôn lên mặt cô.

Với Huyền, thế là đủ, cô đã hoàn toàn đắm chìm trong tình yêu, trong vị ngọt tình dục. Hai người hôn hít sờ soạng nhau một lúc rồi ngồi dậy, chỉnh tề lại. Vì ông Bách cũng sắp về. Huyền còn lấy một mảnh vải, thấm lấy bãi tinh trùng và dâm thủy của hai đứa, giữ lấy. Trung nhìn, nghĩ miên man. Vì nó biết Huyền muốn giữ lại vết máu trinh của mình, nó ray rứt…

Ông Bách về, hai người lại bàn tiếp chuyện làm ăn, kế hoạch kinh doanh. Cũng tội cho ông Bách, ông đã mời một thằng con trai lại nhà, để rồi nó phá trinh con gái ông. Hai người thảo luận tới gần tối.

-Cậu còn trẻ mà khá lắm, tư duy rất tốt, đúng là con nhà nói. Nhưng mà so với mấy người già như tụi bác thì vẫn còn non kinh nghiệm, nhiều sơ hở!

-Dạ, cháu biết, phải cố gắng nhiều.

Quả thực, qua những buổi bàn bạc, kế hoạch của Trung đã dần hoàn thiện với sự giúp sức của ông Bách. Ông chỉ ra rất nhiều những điểm sơ hở trong suy nghĩ của Trung, rồi cùng tìm giải pháp. Trung thầm than may mắn, nếu ông không bị bạn lừa thì có khi đã thâu tóm luôn cơ nghiệp của cha nó.

-Cậu nói cậu mua 9,9% cổ phần của ngân hàng Đại Á?

-Dạ phải. Cháu định mua 10% nhưng mà 9,9% thủ tục dễ dàng hơn nhiều. Sắp tới đại hội cổ đông nên Ngân hàng họ xiết chặt lắm, không làm thế còn lâu mới mua được.

-Không phải trùng hợp mà cậu mua đúng lúc trước đại hội cổ đông đấy chứ? Cậu nhăm nhe mấy năm nay rồi phải không?

-Đúng là không giấu nổi bác. Sắp tới đại hội cổ đông, đương nhiên là cháu mua 10% để cử người vào HĐQT hoặc Ban Giám Đốc.

-Cậu định cử ai? – Ông Bách hỏi vì ông biết Trung không thể nào làm ở các vị trí này dù có 10% cổ phần đi nữa. Cổ đông sẽ không bao giờ tín nhiệm một người “hỉ mũi chưa sạch” như Trung.

-Trước đây cháu định cử một người. Nhưng gặp bác rồi thì đương nhiên bác là người phù hợp nhất.

-Haha, cậu tin tưởng bác vậy sao. Nên nhớ bác từng là đối thủ của cha cậu đó.

-Đã nghi ngờ thì không dùng, đã dùng thì không nghi ngờ. Hơn nữa, cháu tin bác là người căm ghét những kẻ phản bội hơn ai hết!

-Haha, trả lời hay lắm. Nhưng mà tôi đoán là Đại Á họ thanh tra nội bộ trước thềm đại hội cổ đông, rất nhanh họ sẽ biết cậu và chị gái đang sở hữu 9,9% cổ phần. Ngành Ngân hàng chả ai lạ gì cha cậu đâu.

-Ván đã đóng thuyền, họ không thể ngăn cản được cháu nữa.

Ông Bách cười, thằng nhỏ trước mặt ông cũng láu cá lắm. Trung bỗng đề nghị thêm:

-Bác chuyển chổ ở đi, gần trung tâm tiện công việc. Cháu có một căn nhà dư, bác và Huyền dọn lại ở.

-Có ổn không? – Ông Bách không từ chối, tính ông không thích khách sáo.

-Dạ không có vấn đề gì. Cháu sẽ tạm ứng cho bác một năm tiền lương, và tiền thuê nhà trừ vào tiền lương hằng tháng.

Ông Bách cũng không từ chối, ông với nó không cần khách sáo làm gì. Hơn nữa nó cũng nói là trừ vào lương, rất sòng phẳng. Hai người bàn bạc thêm rồi Trung về. Dọc đường, nó ghé mua cháo cho chị Phụng. Chị đã bớt bệnh, nhưng vẫn còn mệt.

Lúc mua cháo, Trung suy nghĩ ghê gớm. Nó yêu chị Phụng, cái đó đã hẳn. Nhưng nó vừa phản bội chị, con cu nó vừa phản bội cái *** của chị để đi đụ một cái *** khác, non tơ hơn… Nó ray rứt quá.

Phần 25 – Đại Á

Trong lúc Trung đang mua cháo cho chị Phụng, thì ở phòng họp của Ngân hàng Đại Á, hơn mười lăm người đang đăm chiêu vò đầu bức tóc. Vừa chiều nay, bộ phận tài chính vừa báo lại, hai cổ đông lớn vừa bán đi 4,9% cổ phần.

Điều lệ công ty của Đại Á qui định bán dưới 5% cổ phần thì không cần ưu tiên bán lại cho công ty hay cổ đông khác, có thể bán cho người ngoài. Lập tức, HĐQT và Ban giám đốc của Đại Á họp khẩn, họ mời thêm hai người cổ đông bán cổ phần cho người ngoài kia, nhưng hai người không tới.

-Không thể hiểu nổi, làm gì mà bán gấp thế.

-Theo báo cáo thì người mua đã ra giá cao hơn 15% giá thị trường. Với giá này thì có lẽ rất nhiều người muốn bán chứ đừng nói gì hai người kia. – Giám đốc tài chính nói.

-Hơn 15%? Ai mua, ai có tiềm lực như vậy?

-Đã tìm hiểu thưa chủ tịch. Vụ này là công ty Đại Phát môi giới, còn người mua có hai người là Thế Trung và Nhã Phụng. Họ là hai chị em ruột.

-Chưa nghe qua hai tên này bao giờ

-Họ là con của ông Thế Nghĩa.

Vừa nghe đến tên Thế Nghĩa, cả phòng họp trầm lại. Cách đây 5 năm, cái tên Thế Nghĩa nổi danh khắp ngành đầu tư, bất động sản. Nhưng sau vụ tai nạn thảm khốc, thì gia đình ông bán hết tài sản, không còn xuất hiện trên thương trường nữa.

-Hai người này đang kinh doanh ở lĩnh vực gì?

-Dạ chưa điều tra kịp.

-Các cậu làm ăn như thế hả? – Chủ tịch đập bàn quát.

-Dạ tại vì gấp quá nên…

-Trong sáng mai các cậu tìm hiểu thông tin về hai người này, trưa mai gửi cho tôi. Không có thì đừng làm nữa! Sắp tới đại hội cổ đông, tôi không cho phép bất cứ sai sót gì.

-Dạ vâng – GĐ nhân sự run rẩy đáp.

Tan họp, giám đốc nhân sự đang thu dọn tài liệu thì một bàn tay vỗ vai, là giám đốc tài chính.

-Chủ tịch đang bực, cậu khỏi hơn thua với lão già ấy làm gì.

-Thế Nghĩa là ai mà khi nhắc tới, Chủ tịch bực thế nhỉ?

-Trước đây ngân hàng mình có hai phe, một phe của chủ tịch và một phe gồm đệ của ông Nghĩa. Tuy ông ấy không làm trong ngành nhưng trong các ngân hàng lớn thì đệ của ông ấy nhiều lắm.

Hóa ra là vậy. Chả trách mà GĐ nhân sự bị biến thành cái thớt cho chủ tịch chém.[/color]
Lượt thích:0
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 03:56

Xong rồi, up đây. Có thể tối còn 1 chap nữa nhé

Chị gái độc thân - xxxtudanxxx


Trích dẫn:

[color=DarkOrange]
Phần 26: Bệnh "tình"

Trung về nhà, lái xe vào gara rồi ra đóng cổng lại. Thường chị Phụng xuống mở cửa cho nó, nhưng nay chị bệnh nên nó tự làm. Nó cầm bị cháo vào bếp, đổ ra tô rồi cho vào lò hâm nóng lên. Nó mang vào phòng chị. Chị đang ngồi trên giường, lưng tựa vào tường, bật nhạc nhẹ và đan len.

-Sao chị không nghỉ đi, mệt mà còn ngồi đan vá nữa – Nó vừa đặt tô cháo vừa hỏi chị.

-Chị hết sốt rồi mà, có sao đâu. Chị đang đan cho em cái khăn choàng cổ nè.

-Để đó đi, ăn cháo em mua nè. Định tự nấu cho chị, mà nay bàn bạc với bác Bách xong trễ quá, thôi đành mua vậy.

-Cháo mua còn ngon hơn cháo em nấu nhiều, haha – Phụng trêu Trung.

-Được lắm, bữa sau đừng hòng em nấu cho mà ăn – Trung cù vào nách Phụng, làm nàng cười, đánh rơi cả cái kim đan.

Trung vừa cù, vừa chồm tới, nên vô tình đè ngã chị Phụng ra. Thế là nó đè lên Phụng, hai tay đang đặt dưới nách thành đặt ở trên ngực Phụng, tư thế rất mập mờ. Phụng thôi không cười, nhìn nó bằng ánh mắt say đắm.

-Nhìn em kĩ thế - Trung cạ cạ mũi Phụng.

-Còn hỏi nữa, cả tuần nay không “làm” với chị rồi đó – Phụng mơ màng nói, mặt đỏ bừng vì những lời “dụ dỗ” mình nói ra.

Trung không nói, trong lòng nó trào dâng cảm giác xấu hổ. Phải, cả tuần nay chị bệnh nên nó và chị không làm tình với nhau. Nó thèm *** nên đã đụ Huyền chiều nay, dù chưa thực sự yêu cô ấy. Còn chị, chị nứng lên thì biết tìm ai đây, chỉ có thể làm tình với nó thôi. Nó thương chị quá.

Thế là nó đặt môi lên môi chị, hôn ngấu nghiến, Hai bàn tay đặt trên ngực chị cũng bắt đầu mò mẫm, xoa bóp vú chị thành muôn hình vạn trạng. Hóa ra chị không mặc áo ngực. Chị rên rỉ, tiếng dâm đãng bắt đầu phát ra. Nó đưa tay xuống mò vùng đất cấm, nóng, ẩm ướt, nhớt nhợt. Hóa ra chị không mặc quần lót. Nó xoa cái mu chị, sờ cả đám lông mềm mại:

-Không mặc cả quần lót nữa, cởi sẵn đợi chồng phải không – Nó vừa nói vừa xoa bóp mu *** Phụng.

-Ư….ử…A… Chứ sao… Đường nào cũng cời…cởi trước…chờ….anh – Phụng hổn hển trả lời Trung, rên rỉ vì cái *** đang được xoa bóp.

-Dâm quá đi, ai mà kiềm chế được đây – Trung vừa hôn tai vừa rỉ lời đường mật vào tai nàng.

-Không kiềm chế được thì…chơi vợ đi, a…a….- Phụng hứng tình.

Trung rời tai nàng, kê miệng xuống cái *** của chị. Trước đây không sao, giờ nó mới địt cái *** non tơ của Huyền chiều nay, trong đầu nó liền so sánh. *** của chị Phụng nhiều nước hơn, nồng nàn mùi của giống cái hơn, lông rậm hơn nên áp mặt vào rất sướng. Nó banh hai chân Phụng ra, thè lưỡi liếm liên hồi vào hạt le nàng. Phụng rên rỉ, quằn quai:

-Liếm…mạnh lên, chồng ơi, aaaaaaaaaaaaa
-
Trung liếm, rồi thọc tay vào *** nàng. Tuy đã mất trinh từ lâu nhưng *** Phụng còn bót lắm, hơn cả *** của Huyền. Nó cho một ngón tay và thôi thì *** chị đã co thắt, bóp quấn lấy rồi. Nó vừa liếm vừa thụt ngón tay, làm chị Phụng rên rỉ không thôi.

Dâm thủy của Phụng rỉ ra liên tục, ướt đẫm tay Trung, rỉ ra cả giường. Đúng là *** Phụng nhiều nước hơn *** Huyền nhiều. Nó rút tay ra, vỗ vỗ vào miệng *** Phụng mấy cái:

-Dâm quá đi, *** rỉ ra ướt cả nệm này

-Thì chồng liếm đi cho khỏi rỉ xuống giường- Phụng lẳng lơ.

-Thì liếm, liếm cho em sướng chết.

Thế là Trung lại banh hai chân Phụng ra, liếm lấy hạt le, rồi dần liếm ***. Dâm thủy Phụng túa ra liên tục, ướt hết cả mặt Trung. Phụng được liếm *** sau một tuần thiếu mùi trai, thì rên rỉ điên cuồng. Nàng ấn đầu Trung xuống, quắp hai chân lại, mu *** hẫy lên để tận hưởng cảm giác khoái lạc mà người chồng – người em trai mang lại. Nàng đã động tình quá rồi.

-Đút, đút vào đi chồng, em muốn – Phụng banh *** rộng ra hết cỡ.

-Đút gì cơ – Trung vừa hỏi vừa liếm hạt le Phụng, làm nàng nứng phát điên.

-Cặc, đút cặc vào trong *** vợ đi, nhanh…vợ…chịu hết….nổi rồi, ư…ư…

Trung cũng đã chịu hết nổi rồi. Tuy nó đã làm tình với Huyền chiều nay, nhưng cuộc làm tình chớp nhoáng ấy chưa làm Trung thỏa mãn, cái *** trinh của Huyền chưa đủ sức vắt kiệt tinh khí của nó. Nó thích làm tình với chị *** Phụng hơn, phần vì chị dâm đãng và bạo dạn khi làm tình, phần vì cái *** của chị bót hơn nhiều, và quan trọng là vì chị là chị ruột nó. Phải, làm tình với chị ruột, đè chị ra mà đụ, để chị bú, liếm mình, rồi xuất tinh vào *** chị, kích thích lắm.

Trung đưa tay lột đồ mình, rồi cầm con cặc đang cương cứng rà rà vào *** Phụng. Nó tìm đúng vị trí, lập tức nhấp mạnh một phát, lút cán. Phụng há miêng, thở không ra hơi. Nàng sướng quá, con cu to bự của em trai đang lấp trong cái *** rỉ nước của nàng.

Trung bắt đầu nhấp, Phụng rên rỉ. Rồi nó đổi tư thế, nó bắt chị nằm úp lại, chĩa cái mông ra. Rồi nó kéo chị ra, nửa nằm trên giường nhưng chân thì đứng dưới đất. Cái mông của chị chĩa ra, vài cọng lông *** đang phất phơ. Nó chịu không nổi nữa, đứng sau chị mà nhấp, tiếng nhóp nhép lại phát ra.

Đây là lần đầu Phụng chơi ở tư thế này. Cái *** nàng chĩa ra sau, nhưng chân nàng không banh rộng ra mà khép chặt, làm cái *** nàng cũng ép con cu của Trung. Cái *** bót của chị gái đang ôm lấy con cu của em trai, bó chặt. Trung nhấp liên hồi, *** chị bóp dữ dội quá. Phụng rên: “ư…ư…sướng quá chồng ơi…ư…” Rồi Trung nắm lấy tay Phụng, kéo ra đằng sau để làm điểm tựa khi nhấp. Nó nhấp nhanh hơn, mạnh hơn, nước *** rỉ ra rớt cả xuống sàn.

Tư thế này làm *** Phụng đã bót lại càng thêm bót, nó quấn chặt lấy con cu của Trung như muốn hút hết tinh dịch của Trung. Rồi Trung nhấp nhanh dần, tiếng phạch phạch phát ra khi thằng em nhấp vào cái *** đang chĩa ra của người chị ruột. Trung chịu không nổi nữa, nó thấy bụng căng dần…

Còn Phụng, một tuần qua vì bệnh nên hai chị em không làm tình. Nay cái *** nàng lâu ngày không được đụ, đã sớm căng cứng. Nàng cũng muốn ra. Rồi nàng bất ngờ giật giật, miệng há ra, rên rỉ:

-Vợ ra…vợ…ra………a……sướng quá….aaaaaaaa

Từng đợt nước ấm nóng, nhớt nhợt phóng ra từ tử cung Phụng, bao lấy con cu của em trai. Trung ráng nhấp vài cái nữa, rồi cũng căng người lên:

-Anh cũng ra, vợ ơi, anh bắn vào *** em đây

-Bắn đi, bắn vào *** vợ đi – Phụng vừa nói vừa ưỡng *** cao lên.

Và rồi Trung xuất tinh ào ào vào *** Phụng. Cái *** thiếu thốn tinh dịch của Phụng hẫy hẫy, đón nhận làm tinh dịch ấm nóng của em trai. Nàng sướng đến hoa mắt.

Trung ôm nàng lên giường lại, vuốt ve. Phụng cũng vuốt ve Trung, hai người mơn trớn nhau sau những thăng hoa của cuộc làm tình. Đột nhiên Phụng vừa rúc vào ngực Trung, vừa nói:

-Hôm nay chồng có mùi lạ lạ

Trung điếng người, nó làm tình với Huyền xong, về nhà đã kịp tắm rửa gì đâu. Nó lấp liếm:

-Chắc do vợ bệnh nên mũi bớt nhậy đó, hehe

Rồi hai người lại mơn trớn nhau. Sau đó Trung với tay lấy bát cháo, đút cho Phụng ăn. Phụng ăn xong tô cháo, nàng chép chép miệng nói:

-Hết rồi hả

-Ừ, hết rồi, làm tình xong đói nên ăn dữ hen

-Người ta vẫn còn muốn ăn – Phụng vừa nói vừa lẳng lơ nhìn Trung, tay sờ sờ cái dương vật của em trai.

Thế là Trung lại đè chị gái ra mà dí cặc vào miệng nàng, sau đó hai người lại làm tình một trận nữa rồi ôm nhau ngủ.

Trong lúc hai chị em ăn no ấm cật, đè nhau ra mà đụ đéo, thì bên ngoài có hai người đang đội gió bấc, ngồi co ro ở một quán cf trên đường Tú Xương, nhìn vào nhà Trung. Họ là người của Đại Á, được bí mật cử đi xem động tĩnh của hai chị em nhà này, xem có ai ra vào không. Nhưng có gì đặc biệt đâu! Họ chỉ thấy một căn biệt thự nhiều cây lá, ấm cúng.

Họ có biết đâu bên trong là sự dâm dục của hai chị em.
[/color]
Lượt thích:0
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 04:10

CHỊ GÁI ĐỘC THÂN - xxxtudanxxx


Trích dẫn:

[color=DarkOrange]Phần 26 – Mình yêu nhau đi

Trung thức giấc. Tối qua nó cùng chị Phụng làm tình hai bận, lại thêm trước đó phá trinh Huyền, nên nó mệt ngủ rất ngon. Chị Phụng vẫn còn đang say giấc nồng. Trời vào đông, lâu sáng. Nó xuống tập thể dục, rồi nấu ăn cho chị Phụng. Đang nấu ăn, thì điện thoại reo. Là Huyền gọi. Gọi làm gì nhỉ - Trung tự hỏi, rồi nó bắt máy:

-Alo, có chuyện gì ko…Huyền?

-Còn gọi người ta là Huyền nữa, đáng ghét! Sáng nay qua chở em đi học đi anhhhhhhhh – giọng Huyền ngọt xớt.

-Ờ thì...để anh qua. Mà ăn sáng không, để anh mang qua.

-Có nữa hả, ăn chứ, hihi.

Trung cúp máy, lòng nặng trĩu. Thấy Huyền vui vẻ như thế, nó đành chiều cô nàng. Dù gì thì nó đã phá trinh cô, cũng phải có tí trách nhiệm. Nó lên thay đồ xuống thì cháo đã chín, nó cho vào cặp ***g mang đi, còn lại để cho chị Phụng. Dạo này chị mệt, lại thêm tối qua làm tình với nó nên dậy trễ. Nó viết mảnh giấy ghim đầu giường chị: “Em đi học, nấu cháo rồi. Chị ăn rồi nghỉ ngơi nhe, đan len ít thôi, kẻo đau lưng mờ mắt, hehe. Yêu chị nhiều”, rồi đem cặp ***g cháo đặt vào xe, qua chở Huyền đi học.

Tới đầu hẻm, nó gọi cho Huyền, cô nàng lập tức mang balo ra, bước vào xe. Hôm nay cô mặt bộ đồ nó tặng hôm qua, tô một ít son lên đôi môi, xinh đẹp hẳn ra, dù trước đây cô cũng đã xinh rồi. Trung trố mắt nhìn Huyền. Huyền dí đầu Trung, bảo:

-Nhìn gì, chưa thấy em diện thế này bao giờ sao.

-Đúng là chưa, hì. Em mặc thế này xinh hẳn ra! Nhìn phát yêu luôn!

-Cái mỏ chỉ giỏi nịnh thôi. Trước giờ em không xinh sao – Huyền nhìn Trung chất vấn.

-Đúng là con gái mà, anh nói thế cũng bắt bẻ, thua mất thôi.

Huyền nhìn Trung cười e thẹn, rồi Trung đạp ga, chiếc xe rời con hẻm vắng. Xe đi ngang qua cánh đồng lau, Huyền bảo Trung dừng lại. Trung đành chiều cô, không biết cô định làm gì. Huyền xuống xe, kéo Trung theo. Mùa đông ở SG không lạnh, nhưng cũng có hơi thở lạnh giá. Mặt trời giờ này mới lười biếng mọc lên, rọi sáng khắp cánh đồng lau. Gió bấc bắt đầu thổi nhẹ, làm đám lau hơi rung rinh.

Huyền nhắm hờ mắt lại, đầu hơi ngẩng ra. Cô ngập ngừng nói:

-Bây giờ, anh nói yêu em đi!

Trung trố mắt nhìn Huyền. Hình như cô nàng hơi bị lãng mạn. Nó nhìn quanh, lác đác vài người đi đường. Không khí mát mẻ thoáng đãng buổi sáng ở cánh đồng lau làm nó khoan khoái quá! Người nó rạo rực sức sống, nó cảm giác như nó có thể yêu cả nhân loại!
Hơn nữa, hôm qua nó đã phá trinh Huyền, nó cảm thấy dù không yêu nhưng ít nhiều phải có trách nhiệm với cô gái này. Nó hít một hơi, nắm lấy tay Huyền nói:

-Huyền, anh yêu em lắm.

Nghe Trung nói, Huyền gặt đầu mãn nguyện, rồi mắt cô nhắm hẳn, cô thở gấp dần. Trung hiểu ý, liền ôm eo cô, hôn một nụ hôn. Huyền thả lỏng người, ngã vào vòng tay Trung…

Hai người rời nhau ra, Huyền e thẹn nhìn Trung, rồi lật đật bỏ chạy vào xe. Trung cười, đành theo cô vào xe rồi đạp ga đi học. Dọc đường, Huyền cứ cười tủm tỉm. Trung thấy thế, trêu cô:

-Gì mà em cười hoài một mình vậy? Hôn anh sướng quá phát điên rồi hả, hehe.

-Anh điên thì có. Hôn anh có gì là sướng, ghét!

-Ừ, đứng hôn thì không sướng, chỉ có đè ra hôn trên tràng kỉ như hôm qua mới sướng, ha ha.

-Chỉ giỏi bậy bạ thôi… - Huyền đấm Trung.

Trung gửi xe, rồi cùng Huyền đi vào lớp. Nó xách cặp ***g đi bên Huyền, ai cũng nhìn. Vào lớp, nó mở ra, cháo vẫn còn nóng. Nó lấy muỗng, đưa Huyền: “Em ăn nè”. Huyền nhìn nó:

-Ăn chung vậy á hả?

-Sao đâu, dính chung nước miếng ngon mà, haha.

-Èo, chỉ giỏi bậy bạ. Thôi lỡ rồi ăn chung với anh, hì.

-Cũng dơ mà nói anh, haha.

Trung vừa nói, vừa giở ra. Hóa ra cái cặp ***g có 2 tầng mà Huyền không để ý. Hai đứa ngồi ăn trong lớp. Mùi cháo bốc ra thơm lừng. Huyền hỏi:

-Chị anh nấu ăn ngon ghê nhỉ?

-Chị nào, là anh nấu đó!

-Thật không.

-Xạo em chị, anh là người trung thực.

-Không tin được, giàu nứt vách như anh mà cũng biết nấu ăn.

Trung nhăn mũi, khịt khịt nói: “Em nhìn anh tỏ vẻ giống người giàu sao, hơn nữa giàu biết nấu ăn có gì là sai”

Huyền biết mình lỡ miệng, nói: “Đó là em nói vậy thôi, chưa gì đã giận em rồi, mới yêu mà vậy đó”

Trung cười, xoa đầu nàng rồi hai người cùng ăn tiếp. Sự thân mật của Trung và Huyền thu hút sự chú ý của cả lớp. Họ đúng là trai tài, gái sắc. Ai cũng thấy Trung hợp với Huyền hơn là tên Nam vớ vẩn kia. Mà hình như Nam nghỉ học môn này luôn thì phải.

Tan học, Trung chở Huyền về, bàn bạc một tí với ông Bách, rồi lại về nhà. Chiều nay nó có hẹn với Đại Phát, để tiếp nhận số cổ phần 9,9% mà nó mua.

Trong lúc ấy, giám đốc nhân sự của Đại Á hớt hải chạy vào phòng Chủ tịch , đặt lên một tập tài liệu. Lập tức, Chủ tịch Đại Á triệu tập ban lãnh đạo tới phòng họp, dù lúc ấy đã là 12 giờ trưa.

Những người dự được phát một tập tài liệu, trên đấy có hai cái tên: Thế Trung và Nhã Phụng.
[/color]
Lượt thích:0
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 05:01

Hàng giữa trưa nóng giòn đây
Chị gái độc thân - xxxtudanxxx

Trích dẫn:

[color=DarkOrange]
Phần 27: Đàn ông, ai rồi cũng cần có vợ

Trung từ nhà ông Bách về, ăn cơm trưa với chị Phụng. Hơn cả tuần nay nó mới ăn cơm chung với chị. Quả thật bữa cơm quan trọng lắm, giúp con người ta gần nhau hơn. Mới một tuần không ăn chung mà Trung đã phản bội chị Phụng, đụ một cái *** non bên ngoài. Xong nó đi ngủ, chiều nó cùng chị Phụng lái xe tới Đại Phát để hoàn thành việc mua bán cổ phần.

Xe dừng lại ở một cao ốc tại Q.1, hai chị em bước xuống xe. Lần này thì cả ban giám đốc cùng trưởng phòng kế hoạch ra đón Trung. Cũng đúng, đây là vụ môi giới lớn nhất từ trước tới giờ của công ty họ. Thủ tục diễn ra rất nhanh chóng. Vậy là giờ, Trung và Phụng đã cùng sở hữu 9,9% cổ phần của Đại Á, chính thức trở thành nhóm cổ đông lớn thứ 2 của ngân hàng này.

Trung và Phụng đi ăn với Đại Phát như thường lệ. Đây là thông lệ của giới kinh doanh rồi, không né được. Nó đang cụng ly thì bắt gặp một ánh mắt kì lạ nhìn mình, là Trang – cháu họ và cũng là thư kí của giám đốc. Trung ấn tượng bởi sự thông minh, nhanh nhạy và hiểu ý cấp trên của cô, ngoài ra còn vì ngực của cô. Phải, ngực của Trang to quá, tròn trịa căng đầy, như muốn phá lớp áo sơ mi mà nhảy ra. Nó không khỏi nhìn ngực cô một cái, rồi quay đi, tiếp tục trò chuyện với Giám đốc.

Nhưng cái nhìn ấy đã lọt vào mắt của hai người phụ nữ trong bàn tiệc: Phụng và Trang. Trang thấy anh chàng Trung nhìn mình như thế thì ngượng ngùng pha lẫn thích thú. Ngượng vì anh ta nhìn mình thô lỗ như thế, cứ như muốn ăn tươi nuốt sống bộ ngực của mình. Thích thú vì cuối cùng anh ta cũng bị thu hút, cứ tưởng anh ta là gay không thèm gái chứ. Trang mơ màng suy nghĩ, mặt mũi dần đỏ bừng lên. Nhưng đang uống rượu nên không ai để ý cả.

Còn Phụng, thấy người tình của mình nhìn ngực một cô gái khác, nàng có cảm nghĩ gì? Ghen tức? Không, đàn ông mà, nhìn ngực phụ nữ là bình thường, không nhìn mới là lạ. Chỉ là nàng thấy hơi khó chịu trong người. Nàng còn có rất nhiều điều muốn chất vấn em trai. Ngổn ngang tâm sự trong lòng, nên nàng im lặng cả buổi tiệc.

Tiệc tan, Trung chở Phụng về, dọc đường nàng trầm ngâm không nói, Trung tưởng nàng mệt do uống rượu. Về tới nhà, Phụng đi thẳng vào phòng khách, Trung cất xe vào gara rồi vào nhà, vừa vào thì đã thấy chị Phụng đang ngồi ở bộ sofa phòng khách, nét mặt cau có. Trung định lại chọc cười chị thì Phụng đã gọi:

-Trung lại đây chị hỏi nè – Giọng nàng có vẻ u oán.

Trung có linh cảm không lành. Nó lại gần.

-Sáng nay em xách cặp ***g đi học hả? Đó giờ em ăn ở nhà mà, hôm nay ăn sáng với ai ở trường sao?

-Dạ, em ăn với bạn thôi mà – Trung thừa nhận.

-Bạn, bạn nào?

-Bạn bình thường thôi, chị ghen bóng ghen gió hả - Trung nháy mắt, cố trêu chị.

Nhưng Phụng đang giận, nàng không cười. Nàng lại nói:

-Em đừng chối, tối qua chị thấy vết thương ở lưng em, em bị sao vậy? Chơi gái ở ngoài bị bạn trai nó chém phải không?

-Chị nghĩ em vậy sao.

-Chứ vì sao bị thương? Tối qua chị thấy mùi lạ trên người em, còn tưởng bệnh nên mũi mình không thính. Nhưng sáng nay lục áo em, rõ ràng còn mùi con gái.
-
Trung điếng người. Tối qua về nó lật đật mang cháo vào cho chị, chưa kịp tẩu tán chứng cứ ngoại tình gì cả.

-Còn quần lót nữa, dính đầy tinh trùng của em, còn có dính một ít máu nữa! Máu trinh là cái chắc! Em còn chối không! – Phụng nước mắt đã lưng tròng, chỉ chực ỏa khóc.

Trung im lặng. Mới lần đầu ra ngoài ăn chả mà đã bị phát hiện rồi, thiệt xui quá. Chắc nó không có số đào hoa rồi. Nó suy nghĩ, bao nhiêu lời định bao biện, nhưng nói không đành lòng nói dối chị Phụng như vậy.

-Sao im lặng vậy, không bao biện gì sao? – Phụng giọng run run, nàng chỉ mong mình nói sai

-Em không nỡ dối chị. Em…đúng là có quan hệ với người ngoài. – Trung ngượng ngùng nói.

Phụng òa khóc, ngã xuống sofa. Nàng ôm mặt khóc, vì em trai – người tình đã phản bội mình. Nàng đau đớn.

Trung im lặng, lại bên cạnh Phụng, ôm nàng vào lòng. Phụng không còn sức để gạt Trung ra nữa, nàng cứ khóc thôi. Rồi nước mắt cũng cạn, nàng mở mắt, căm phẫn nhìn Trung.

-Em không chối, nhưng cho em cơ hội giải thích đi – Trung ôm phụng.

-Em nói đi, cố mà xạo đi!

-Em không xạo, em xạo thì đã không nhận rồi! Em dám làm, dám chịu – Trung cương quyết

-Ừ, vậy em nói đi, không được dối chị đâu – Phụng nấc lên.

Thế là Trung kể việc đi với Huyền như thế nào, bị Nam chém ra sao, rồi trong lúc Huyền lau vết thương thì nó đã đè Huyền ra mà đụ nát cái *** trinh của cô ra sao. Nó chốt:

-Em sai, cũng chỉ vì mới bén mùi tình dục với chị nên thèm lắm, mà dạo này chị bệnh, em không nỡ đè chị ra mà..

-Hay nhỉ, đổ lỗi cho chị nữa cơ! Thế chị không thèm sao, chị thèm, chị có tìm ai không – Phụng ấm ức.

-Em là con trai, hưng phấn đến nhanh quá làm em không kịp kiềm chế, chứ em có yêu Huyền đâu.

Thấy Phụng im lặng, Trung tỉ tê tiếp:

-Em đọc, thấy phụ nữ có kinh thì không nên quan hệ tình dục. Nên mấy lần định đè chị ra, nhưng sợ không tốt cho chị…

-Biết nghĩ cho người ta ghê ha, biết nghĩ vậy mà còn đi…đè con khác – Phụng nói mát, nàng vẫn giận lắm.

-Hứng lên, em chơi đại thôi. Xong mới thấy hồi hận, nên mua cháo về chăm chị ngay. Lật đật chăm chị, nên không phi tang được chứng cứ, để chị biết…

-Chứ không là phi tang, chị không bao giờ biết. Lúc đó em thỏa thuê đè cô Huyền ra mà chơi ha. Người ta là gái trinh mà, còn chị…

Huyền nói tới đây, không khỏi tủi thân ôm mặt khóc tiếp. Trung lại ôm nàng, dỗ dành:

-Không có đâu, chị vẫn là nhất. Cái *** chị còn hơn vạn cái *** trinh khác. Hơn nữa em thương chị lỡ trao trinh tiết cho tên khốn đó, em sẽ cố bù lại cho chị, cho chị là người con gái hạnh phúc nhất…

-Chỉ được cái nịnh là giỏi – Phụng đấm vào người Trung.

-Thật mà, không tin em chứng minh nè!

Nói rồi nó vác Phụng lên lầu, mặc cho nàng giẫy dụa, đấm lưng nó. Nó đặt nàng xuống giường, rồi lập tức nhả lên đè nàng ra…

Phụng giãy dụa, chống cự! Nhưng rồi nàng đạp yếu dần đi, rồi từ từ rên rỉ, banh *** ra cho Trung chơi. Nàng còn hứng lên, cưỡi ngựa cho Trung, cái *** bót của nàng dập cho con cặc Trung tơi bời hoa lá...

Hai chị em cùng lên đỉnh, rồi ôm nhau mơn trớn. Phụng rúc đầu vào ngực của em trai, nói:

-Đã không muốn còn ép người ta làm tình.

-Không muốn mà còn banh *** ra cho chồng chơi, còn cưỡi ngựa dập con cu của chồng nữa.

-Cái của em và của Huyền, ai làm chồng hứng hơn?

Trời ơi, đúng là phụ nữ mà, đến chết còn muốn so sánh. Trung vân vê đầu ti nàng, đáp:

-Đương nhiên là của vợ rồi, của vợ là nhất! Hơn nữa khi làm với vợ, chồng kích thích hơn nhiều

-Vì sao?

-Vì mình là…chị em ruột!

Câu nói của Trung làm Phụng chạnh lòng. Phải, vì tuy hai người đã vượt qua lễ giáo, nhưng cuối cùng làm sao có thể thành vợ chồng chính thức đây. Có thể nàng độc thân trọn đời để ở bên em trai, sinh con cho nó, nhưng cuối cùng pháp luật cũng không công nhận họ… Nàng hỏi:

-Chồng nói chồng đối tốt với Huyền chỉ vì nghĩa vụ?

-Phải, dù gì anh cũng phá trinh cô ấy…

-Anh phải đối tốt với Huyền, cô ấy là một người con gái tốt, lại đáng thương.

Trung bất ngờ, chị nó…chấp nhận Huyền sao?

-Vợ chấp nhận cho chồng vậy sao?

-Dù gì chồng cũng cần một cô vợ chính thức, em đâu có làm vợ của anh được…-Phụng man mát nói.

-Dù chồng cưới một trăm cô vợ, thì em cũng là vợ cả, là người vợ anh thương yêu nhất!

Trung lại đè Phụng ra, banh *** nàng đút vào… Tiếng rên rỉ không ngừng phát ra. Đúng là vợ chồng có chuyện thì đem lên giường giải quyết!

___

Trời tối dần, cuộc họp gồm các nhân vật chóp bu của Đại Á cũng chưa ngã ngủ. Ở phòng họp, Tổng Giám Đốc cùng Phó chủ tịch đang tranh luận quyết liệt với ông Chủ tịch!

-Đến giờ tôi không hiểu nổi cách làm của ông đấy ông Đại. Hai người trước đây nắm còn lớn hơn 10% cổ phần. Nay họ bán lại thì vẫn vậy, có ảnh hưởng tới quyền lực của ông đâu, thưa ông Chủ Tịch kính mến! – Phó Chủ Tịch mặt mày đỏ bừng.

-Tôi chỉ là người chấp hành mệnh lệnh của Hội Đồng Quản Trị. Nhưng tôi cho rằng sắp tới đại hội cổ đông, chúng ta nên tập trung vào việc hoàn thành báo cáo tài chính cho đẹp, để tổ chức thành công. Chúng ta không nên tập trung vào vấn đề này! – Tổng Giám Đốc lên tiếng.

-Tôi không chấp nhận! Ai vào cũng được, trừ hai người này – Ông Đại, Chủ tịch hội đồng quản trị đập bàn.

-Vì sao? – Cả phó chủ tịch, TGĐ cùng cả phòng họp như có cùng câu hỏi.

-Vì họ là con của Thế Nghĩa! Họ vào, sẽ phá rối sự ổn định của ngân hàng. Hơn ba năm nay từ khi Thế Nghĩa chết, chúng ta ổn định rồi!

Câu trả lời, làm toàn thể hội trường thất vọng. Quả thật khi Thế Nghĩa chết thì phe của ông ở Đại Á cũng thất thế. Nhưng phe của ông toàn các cá nhân tài giỏi, trẻ, nhiều hoài bão. Còn phe ông Đại tuy nắm quyền, nhưng chỉ là các ông già bảo thủ, thậm chí đặt lợi ích mình lên trên cổ đông.

Tan họp, không có quyết định nào được đưa ra. Sự mâu thuẫn giữa hai phe trẻ - già của Đại Á vẫn còn tiếp tục âm ỉ….[/color]
Lượt thích:0
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 05:07

Chị Gái Độc Thân - xxxtudanxxx


Trích dẫn:

[color=DarkOrange]Phần 29: Nhà

Một ngày mới lại bắt đầu. Trung rời giường, ngắm người chị đang khỏa thân, cái *** vẫn còn ướt tinh trùng. Nó thương chị nó quá, chị nó chấp nhận cho nó có người khác. Nó tự nhủ dù có chuyện gì, cũng yêu thương chị.

Hôm nay thứ 7 ông Bách cùng Huyền dọn qua căn nhà của Trung. Trung lái xe qua, phụ hai cha con. Căn nhà cấp 4 đơn sơ, đồ đạc cũng không có nhiều. Trung dọn một loáng là xong. Ông Bách khóa cửa, đứng tần ngần trước căn nhà. Đây là nơi ông đã ẩn nhẫn chờ thời, chịu sự giày vò của thằng bạn khốn nạn.

Ông và Huyền lên xe về nhà mới. Chiếc xe lao ra khỏi con hẻm vắng tối tăm, để lại đằng sau đám bụi mù, để lại đằng sau quá khứ đau đớn của ông Bách. Ngoài kia, nắng đã lên trên cánh đồng lau, và trong lòng ông Bách cũng đã nhen nhóm một ngọn nến. Ông lại có cơ hội quay về thương trường, có cơ hội thể hiện mình, có cơ hội trả những gì mà những tên khốn đã gây ra cho ông.

Ngôi nhà hai cha con chuyển tới nằm ở một con hẻm lớn trên đường Cách Mạng Tháng 8, gần vòng xoay Dân chủ. Lúc ba Trung mất, nó bán hết tài sản, nhưng vẫn để lại những căn nhà để cho thuê. Để ông Bách cùng Huyền tới ở, nó phải phá hợp đồng với người thuê hiện tại, đền cọc cho họ. Căn nhà khá rộng rãi, thoáng mát. Trước nhà có một giàn bông giấy, phủ lấy cổng làm tăng vẻ thanh tĩnh cho căn nhà.

Có ông Bách nên Huyền không dám nũng nịu với Trung. Nhưng những khi ông Bách lau dọn hay khuất sau vách, Huyền lập tức cạ lấy người Trung, hai đứa sờ mó nhau. Đúng là ăn no ấm cật! Trung vội kéo Huyền lên lầu, Huyền để mặc Trung kéo cô lên, cô cũng muốn.

Lên lầu, Trung lật đật mở cửa phòng vệ sinh ra, kéo Huyền vào rồi đóng cửa lại. Huyền với tay bật đèn, nhưng Trung ngăn lại. Nó hôn Huyền tới tấp, mặt, tai, cổ, ngực Huyền đều dính dấu môi của nó. Còn Huyền, nàng trân người ra hưởng thụ cảm giác này. Phải, những nụ hôn ma quái của Trung mang lại cho nàng sự kích thích không thể tả. Nó dần làm nàng hứng tính…

Huyền cởi lớp áo khoác ra. Nàng mặc áo thun ba lỗ nên khi cởi áo khoác ra, ngực nàng hiện ra rất rõ. Trung thò tay xuống nhào nặng cặp ngực Huyền, môi vẫn không quên quấn lấy môi nàng. Rồi hắn thò tay xuống dưới nữa, đụng ngay lớp lông mu. Mềm và mượt quá! Trung chọc ngoáy liên hồi vào cái *** Huyền, làm cô rên rỉ.

Rồi như không kiềm được nữa, Trung tụt quần ra, để lộ con cu to dài. Trong bóng tối, Huyền không thấy nhưng có thể cảm nhận con cu của Trung đang chọc vào đùi mình. Trung kề miệng vào tai nàng, rỉ:

-“Em bú cho anh nhé” – Nó vừa nói vừa day *** nàng.

Tuy đây là lần thứ 2 hai đứa làm tình, nhưng Huyền cũng hiểu Trung đang nói gì. Nàng e thẹn, không muốn. Nhưng rồi dưới những cái day, cái móc của Trung vào *** nàng, nàng như hứng tình hơn, mạnh dạn ngồi xuống. Con cu của Trung đã rỉ nước trong veo, mùi giống đực xộc vào mũi làm Huyền như say. Nàng thè lưỡi, liếm nhẹ vào cu Trung.

Chỉ chừng đó thôi cũng đủ làm Trung sướng rơn, nó vội cầm đầu Huyền, dí vào cặc mình, rồi hẫy hẫy. Cứ thế con cu của nó chui dần vào họng Huyền. Một cảm giác ấm nóng ẩm ướt bao phủ lấy.

Thế rồi nó thụt cặc ra vào cái miệng nhỏ xinh của Huyền, Huyền thì quen dần và thích thú với con cặc mình đang ngậm, với mùi của nó. Nàng dùng lưỡi quấn quanh, rồi nút nút, tay nàng dần xoa hai hòn dái của Trung, làm nó kích thích cực độ.

Rồi nó kéo Huyền đứng lên, còn nó quì xuống, vạch quần nàng ra. Cái thắt lưng được mở ra, rồi khuy quần, khóa kéo.. lần lượt rơi xuống. Cuối cùng, chỉ còn cái quần lót che chắn khu vườn bí mật của Huyền. Trung kê mũi vào, hít một hơi dài. Mùi giống cái tràn ngập ***g ngực nó, làm nó thèm quá. Thế là nó vạch quần lót của Huyền ra, cho tay và mà day.

Bàn tay Trung ngọ ngậy ở *** làm Huyền rỉ dâm thủy ào ạt. Rồi Trung thè lưỡi liếm. Ôi chao, mùi dâm thủy của cô gái mới mất trinh mới ngon làm sao. Trung say sưa bú liếm, làm Huyền oằn mình, miệng ngậm chặt lại vì sợ cha mình nghe thấy tiếng rên rỉ dâm đãng của con gái.

Rồi Trung cầm lấy con cặc còn dính nước miếng của Huyền, rê tới miệng *** của Huyền. Huyền có thể cảm nhận được sức nóng và kích thích mà cái đầu *** mang lại khi chạm vào da thịt nàng. Mấy hôm trước, nó còn hung hăng phá nát màng *** nàng, biến nàng từ thiếu nữ thành đàn bà. Nàng bất chợt rên một tiếng:

-Ư….anh…cho vào đi…

Trung không ngờ Huyền lại thèm muốn đến vậy. Chính nó vừa mới phá trinh cô hôm trước, thế mà hôm nay cô đã rên rỉ như một con mèo cái khát tình. Nhưng rồi nó nghĩ đến chị Phụng, cũng đã chủ động dâng hiến, dụ dỗ mình làm tình, Huyền đã là gì. Nó bặm môi:

-Anh cho vào đây, cưng yên tâm.

Vừa nói, nó vừa kê con cặc to dài vào *** Huyền rồi nhấp một cái, làm dâm thủy Huyền như trào ra khỏi cái *** non tơ. Huyền rên dài một cái, như dục tính được thỏa mãn. Nhưng cô vội bụm miệng lại, vì sợ ông Bách nghe thấy. Trung thấy vậy vội gỡ tay nàng ra, rồi lấy môi khóa lấy môi nàng.

Trung đè Huyền vào tường, lấy một chân gác lên hông mình mà nhấp. Cứ thế được khoảng 15 phút, Trung đổi tư thế. Nó lật người Huyền lại, ngực nàng áp vào tường, chổng mông ra. Nó cầm con cu thọc vào *** nàng từ đằng sau. Nó vừa nhấp vừa nhướn người lên, liếm láp cổ nàng, tai nàng làm Huyền sướng run cả người.

Vừa làm vừa lo ông Bách phát hiện, nên cả hai đứa đều cố gắng xuất sớm. Thằng Trung thì cố nhấp thật nhanh, thật mạnh, làm Huyền cứ rên ư ử theo mỗi lần nhấp của nó. Còn Huyền, nàng cố hẫy mông, thót cái *** của mình thật chặt, như muốn ép con cặc của Trung phun ra.

Và rồi, cả hai đứa như không chịu được nữa. Trung nhấp ngày càng nhanh, nó sắp xuất tinh rồi. Huyền cũng vậy, cô cảm giác như âm đạo và tử cung mình co thắt từng đợt, sứng đến mê ly.

Dưới lầu vẳng lên tiếng ông Bách:

-Huyền, Trung, hai đứa đâu rồi…

-Cha em sắp lên, nhấp mạnh lên anh…ử….ư…. Xuất tinh đi anh….á….aaaaa

-Anh ra đây…….

Vừa nói, Trung vừa rút con cu ra khỏi *** Huyền, rồi bắn xối xả lên cặp mông lủng lẳng của cô. Huyền hẫy hẫy cái mông, da thịt nàng đón nhận cơn mưa tinh trùng phủ lên. Từ trong *** nàng phun ra một tia nước nhỏ….

-A…sướng quá…..sướng quá anh……ư….

Nhưng không để Huyền sướng lâu, Trung vội kê vào tai nàng, liếm nhẹ một cái rồi nói: “Cha em sắp lên, thu dọn mau…”

Thế là Huyền và Trung lật đật mặc quần áo vào, lau chùi vết dâm thủy và tinh trùng dính trên người. Tuy lau nhưng mùi ngai ngái và dâm đãng vẫn còn vương vãi… Đúng lúc ấy ông Bách đi lên. Trung thấy vậy nhanh tay lấy chai Vim lau sàn, đổ ra sàn và trên tường, còn dư thì quẹt quẹt lên người hai đứa.

-Hai đứa làm gì mà quẹt nước lên người tùm lum vậy? – Ông Bách hỏi

-Dạ….cháu với Huyền định lau sàn nhà đó bác.

-Dạ…đúng rồi ba. Tụi con định lau sàn!
-
-Chưa dọn dẹp gì mà đòi lau rồi, con gái gì mà….. Mà sao mặt con đỏ vậy?

Đúng là mặt Huyền còn hồng hào, dư âm của cuộc làm tình chớp nhoáng vừa rồi. Huyền lúng túng:

-Dạ tại sáng giờ...chuyển nhà, mệt quá ba.

Ông Bách thấy vậy, đi xuống, để lại hai đứa trên lầu. Thế là Trung và Huyền nhìn nhau cười khúc khích, vừa dọn trên lầu, vừa trêu ghẹo, sờ mó nhau….

Cứ thế, đến xế thì căn nhà đã xong, Trung gọi cơm đến cả ba người cùng ăn, rồi sau đó nó về nhà nghỉ ngơi.

Nó về, ngủ một tí rồi tập gym. Đang tập thì chị Phụng mở cửa, bảo nó chở chị đi cafe với bạn. Thế là nó và chị ăn cơm, rồi nó chở chị đi. Tất nhiên trong lúc ăn cơm, hai chị em không thể thiếu màn sờ mó, kích thích nhau. Nhưng Phụng vẫn còn mệt, nên nó thôi không đè chị gái ra mà đụ…[/color]
Lượt thích:0
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 05:09

Chị Gái Độc Thân -xxxtudanxxx


Trích dẫn:

[color=DarkOrange]Phần 30

Chiếc S500 dừng ở một quán cf trên đường Hai Bà Trưng. Trung đưa khóa cho bảo vệ, rồi cùng chị Phụng lên trên lầu. Đây là một quá khá là đông, mang phong cách hơi phố thị. Nhưng lên tầng thượng, thì phong cách khác hẳn. Nguyên tầng thượng được trồng những bụi cây, mang dáng dấp của một công viên nhỏ. Nhìn thiết kế có cây, cỏ, thác giả sơn…Trung thầm khen cảnh trí đẹp.

Rồi một bàn tay đưa lên về phía Trung và Phụng. Phụng cười với họ, rồi lập tức đi lại. Trung điềm tĩnh đi sáng vai với chị Phụng, như một cặp tình nhân.

-Giờ này mới tới, làm gì trễ vậy Phụng – Một cô gái trạc tuổi chị Phụng trêu.

Trung trố mắt! Chị Phụng của nó như hoa như ngọc, tuy chị 26 tuổi rồi nhưng nhìn như thiếu nữ 18, thế mà dám gọi chị nó là bà bà. Phụng hiểu ý em, cười nói:

-Nhóm tụi chị ưa kêu nhau như trong film Tàu để chọc nhau, em đừng có ngạc nhiên!

Trung cười, rồi ngồi xuống cùng chị Phụng. Hóa ra nhóm bạn của chị Phụng toàn các cô gái…chưa chồng. Trung cười khổ, tính ra chị Phụng 26t rồi mà chưa có “bạn trai chính thức” thì cũng tính là ế. Nhưng đó là bề ngoài thôi, thật ra chị có chồng rồi, nó đắc ý, cười mỉm! Bỗng một bà chị lên:

-Nè, em nãy giờ cười mỉm mấy lần rồi nha. Có phải tới đây nhìn thấy mấy chị, nhắm được ai rồi nên muốn lái máy bay không.

-Dạ….em… – Trung giả vờ lúng túng.

-Nói đúng tim đen nên im ngắc ngứ rồi chứ gì, haha. Chấm chị nào, nói ra đi chị làm mai cho – Bà chị kia vẫn không tha cho Trung.

-Thôi Trinh, tha cho em trai tui đi. Mãi tui mới dám dắt nó theo, mấy bà làm vậy lần sau ai dám đi nữa.

Hóa ra hội…chưa chồng này có thông lệ là lâu lâu sẽ có một cô dắt theo một người…đàn ông đến để uống cf với hội: Đồng nghiệp, em trai, anh trai, bạn thân…đều được cả. Cả hội ép Phụng dắt em trai đến, nhưng Phụng ngại nên toàn từ chối. Giờ em trai thành “chồng” rồi, nên nàng mới dẫn đi.

Trung nhìn sơ qua, hội có 6 người, tính luôn chị nó. Nó từng biết đây là nhóm bạn thân của chị hồi học Đại Học. Đúng là bạn thân, ế cũng ế chung luôn, Trung than thầm. Rồi mọi người giới thiệu nhau.

Thì ra bà chị Trinh lúc nãy trêu nó đang là giảng viên khoa Ngân Hàng của ĐH Kinh Tế - ngôi trường mà Trung đang học. Nhưng Trung vốn học Quản Trị Kinh Doanh, lại thêm ít quan tâm trường lớp nên hồi đó giờ nó có biết mặt Trinh đâu. Nói chuyện một hồi, thì ra chị Trinh là con gái của ông thầy đang dạy môn Nhân Sự của Trung. Đúng là oan gia mà!

-Thì ra em là cậu sinh viên năm cuối mà ba chị thường nhắc – Chị Trinh trố mắt.

-Nhắc gì chứ, không phải nói em là sinh viên cá biệt chứ - Trung cười khổ

-Không, ba chị nói lâu lắm mới có người dám đứng lên cãi với ông. Chị tò mò hỏi thêm thế là biết cậu ta tên Trung.

Đúng là trùng hợp. Nhưng mà trùng hợp vậy thì làm gì? Chả làm gì cả, nên Trung không chú tâm lắm, cứ im lặng nghe các chị trò chuyện. Nó vốn là người ít nói, nhất là với người lạ. Không ngờ, vẻ im im của Trung làm Trinh khó chịu.

Vì sao? Vì nàng vốn xinh đẹp, lại là con của trưởng khoa, nên từ ĐH đã có vô số anh theo đuổi. Ai gặp nàng cũng muốn lấy lòng nàng. Nàng đã cố ý khoe bản thân, thế mà cậu thanh niên choai choai trước mặt lại chả bận tâm đến nàng lắm. Rồi Trung đứng dậy đi vệ sinh thì một cuộc điện thoại gọi tới Trinh làm nàng đi ra ngoài nghe. Thật ra đấy là một cuộc gọi ảo do Trinh cài. Nàng đi khuất đám bạn, rồi vào cổng nhà vệ sinh, đứng chờ Trung. Trung đi ra thì bất ngờ gặp Trinh, nó đành cười với cô một cái rồi lại đi ra. Nhưng khi đi qua, bất ngờ Trinh đưa tay nắm lấy Trung:

-Em, chị hỏi cái này!

-Dạ, có gì vậy chị - Trung lịch sự đáp, hơi bất ngờ vì chị Trinh nắm lấy tay mình.

-Em có bạn gái chưa?

-Rồi…

-Vậy em cho chị làm người thứ 3 nhé….

Nói rồi Trinh đè Trung ra, hôn vào môi nó. Phải nói là lần đầu Trung bị cưỡng hôn. Nó lúng túng, nhưng rồi cũng đứng yên, hưởng ứng đôi môi chị Trinh. Mỡ đến miệng, con mèo nào không ăn chứ. Trung và Trinh đang đứng ở hành lang, có vài người đi qua, nhìn hai người ngạc nhiên, rồi cũng im lặng bỏ đi.

Theo thói quen, Trung định đưa tay ôm eo Trinh, nhưng đúng lúc ấy Trinh rời ra. Nàng nhìn Trung, nháy mắt hỏi:

-Em có mang điện thoại đó không?

Trung không trả lời, móc điện thoại ra rồi hỏi Trinh:

-Chị cho em số đi, em nhá qua!

-Chà, em tinh ý lắm. Số chị 091xxxxxxx

-Con trai mà, phải chủ động xin số mới phải chứ - Trung cười

Một cuộc gọi hiện lên trên máy Trinh, lần này là cuộc gọi thật.

-Chị ra ngoài đây, có số rồi nhé – Trinh đá lông nheo rồi đi ra.

Trung bần thần đứng nhìn Trinh đi ra. Nó hơi bất ngờ vì cái hôn vừa rồi của Trinh. Nó đứng suy nghĩ, rồi lại quay vào WC để rửa mặt. Nó không muốn chị Phụng lại nhận ra mùi trên người nó….

Còn Trinh, nàng nghĩ gì? Thật ra vì là con của Trưởng khoa, nên nàng tốt nghiệp ĐH Kinh tế xong, thì đi học Thạc sĩ ở Canada rồi về giảng dạy. Thời gian sống ở Canada, nàng tiếp thu văn hóa khá cởi mở của phương Tây. Vừa rồi, vì không ngờ mình bị một thanh niên “ghẻ lạnh” nên tính bốc đồng nổi lên, nàng muốn chinh phục cậu thanh niên này, rồi sau đó đá cũng được. Nàng như một con ngựa hoang núp bòng một cô ngựa cái mĩ miều!

Trung trở vào, lại ngồi im, cười nghe các “bà cô” nói chuyện. Rồi buổi cafe tan, mọi người về. Trung lại chở chị Phụng về. Vừa về đến phòng, một tin nhắn gửi tới:

-Về nhà chưa cưng?

Tin nhắn từ số của Trinh.[/color]
Lượt thích:0
down  Tổng số: 35
« 1 2 3 4 »



1/30
Copyright © 2014
Giaitrixxx.Com
Góc Giải Trí
Xây dựng một thế giới giải trí cho mobile
Top ứng dụng hot
newMobo Market - Ứng dụng không thể thiếu cho Android
new[game hay] Nghịch Tam Quốc, không nên bỏ qua
newứng dụng tiết kiệm pin, Tăng tuổi thọ pin lên đến 50% cho Android
newKho Store cần thiết nhất cho Android
1/30
Copyright © 2014
Giaitrixxx.Com
Góc Giải Trí
Xây dựng một thế giới giải trí cho mobile