watch sexy videos at nza-vids!
Phimsex9x.Sextgem.Com
Phimsex9x.Sextgem.Com
Top ứng dụng hot
newMobo Market - Ứng dụng không thể thiếu cho Android
new[game hay] Nghịch Tam Quốc, không nên bỏ qua
newứng dụng tiết kiệm pin, Tăng tuổi thọ pin lên đến 50% cho Android
newKho Store cần thiết nhất cho Android
Trang Chủ » Đọc truyện online » Truyện sex 18+ » Truyện sex - Chị gái độc thân
Tìm kiếm | Ai đang ở đây ()
up » Truyện sex - Chị gái độc thân
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 03:52

Hai phần 24-25 nhé
CHỊ GÁI ĐỘC THÂN - xxxtudanxxx

[color=DarkOrange]Phần 24 – bàn bạc cùng ông Bách

Tuy nghĩ vậy, nhưng Trung vẫn đưa tay vuốt ve, mơn man Huyền. Phải, dù bạn tình là người yêu hay là một con đĩ qua đường, người đàn ông vẫn luôn muốn vuốt ve họ, như là cách thỏa mãn tâm lí đàn ông của mình.

Phần Huyền, cơn cực khoái qua đi, nàng trở lại thực tại. Trước mặt là người trong mộng của nàng, đang đè lên người nàng, con cu người ấy đang chạm vào vùng đất bí mật nhất của con gái. À không, giờ cô không còn là con gái nữa, cô đã dâng hiến cái *** trinh của mình cho người cô yêu, và giờ khi cơn khoái lạc qua đi, cô suy nghĩ về cuộc làm tình vừa rồi.

Cô yêu Trung, nhưng chỉ là tình yêu giấu kín qua những ngày thầm lặng. Đầu tiên, cô bị ấn tượng bởi sự thông minh của Trung trong giờ Quản trị nhân lực, chàng trai đẹp trai cao to ấy đã hớp hồn cô. Rồi sự bình tĩnh của Trung khi bị Nam khích bác, và vừa rồi một mình Trung đã “cân” bốn tên. Tất cả quá hào nhoáng, làm Huyền choáng ngợp. Trái tim cô gái cô đơn bao ngày dâng lên cảm xúc với chàng trai, và cô đã ngã vào vòng tay Trung.

-Trung có…yêu Huyền không? – Huyền thỏ thẻ hỏi.

-Có chứ!

Trung biết mình đang nói dối, nhưng là một sự dối trá mà bất kì cô gái nào cũng thích. Nó trả lời, rồi dịu dàng vuốt tóc Huyền, hôn lên mặt cô.

Với Huyền, thế là đủ, cô đã hoàn toàn đắm chìm trong tình yêu, trong vị ngọt tình dục. Hai người hôn hít sờ soạng nhau một lúc rồi ngồi dậy, chỉnh tề lại. Vì ông Bách cũng sắp về. Huyền còn lấy một mảnh vải, thấm lấy bãi tinh trùng và dâm thủy của hai đứa, giữ lấy. Trung nhìn, nghĩ miên man. Vì nó biết Huyền muốn giữ lại vết máu trinh của mình, nó ray rứt…

Ông Bách về, hai người lại bàn tiếp chuyện làm ăn, kế hoạch kinh doanh. Cũng tội cho ông Bách, ông đã mời một thằng con trai lại nhà, để rồi nó phá trinh con gái ông. Hai người thảo luận tới gần tối.

-Cậu còn trẻ mà khá lắm, tư duy rất tốt, đúng là con nhà nói. Nhưng mà so với mấy người già như tụi bác thì vẫn còn non kinh nghiệm, nhiều sơ hở!

-Dạ, cháu biết, phải cố gắng nhiều.

Quả thực, qua những buổi bàn bạc, kế hoạch của Trung đã dần hoàn thiện với sự giúp sức của ông Bách. Ông chỉ ra rất nhiều những điểm sơ hở trong suy nghĩ của Trung, rồi cùng tìm giải pháp. Trung thầm than may mắn, nếu ông không bị bạn lừa thì có khi đã thâu tóm luôn cơ nghiệp của cha nó.

-Cậu nói cậu mua 9,9% cổ phần của ngân hàng Đại Á?

-Dạ phải. Cháu định mua 10% nhưng mà 9,9% thủ tục dễ dàng hơn nhiều. Sắp tới đại hội cổ đông nên Ngân hàng họ xiết chặt lắm, không làm thế còn lâu mới mua được.

-Không phải trùng hợp mà cậu mua đúng lúc trước đại hội cổ đông đấy chứ? Cậu nhăm nhe mấy năm nay rồi phải không?

-Đúng là không giấu nổi bác. Sắp tới đại hội cổ đông, đương nhiên là cháu mua 10% để cử người vào HĐQT hoặc Ban Giám Đốc.

-Cậu định cử ai? – Ông Bách hỏi vì ông biết Trung không thể nào làm ở các vị trí này dù có 10% cổ phần đi nữa. Cổ đông sẽ không bao giờ tín nhiệm một người “hỉ mũi chưa sạch” như Trung.

-Trước đây cháu định cử một người. Nhưng gặp bác rồi thì đương nhiên bác là người phù hợp nhất.

-Haha, cậu tin tưởng bác vậy sao. Nên nhớ bác từng là đối thủ của cha cậu đó.

-Đã nghi ngờ thì không dùng, đã dùng thì không nghi ngờ. Hơn nữa, cháu tin bác là người căm ghét những kẻ phản bội hơn ai hết!

-Haha, trả lời hay lắm. Nhưng mà tôi đoán là Đại Á họ thanh tra nội bộ trước thềm đại hội cổ đông, rất nhanh họ sẽ biết cậu và chị gái đang sở hữu 9,9% cổ phần. Ngành Ngân hàng chả ai lạ gì cha cậu đâu.

-Ván đã đóng thuyền, họ không thể ngăn cản được cháu nữa.

Ông Bách cười, thằng nhỏ trước mặt ông cũng láu cá lắm. Trung bỗng đề nghị thêm:

-Bác chuyển chổ ở đi, gần trung tâm tiện công việc. Cháu có một căn nhà dư, bác và Huyền dọn lại ở.

-Có ổn không? – Ông Bách không từ chối, tính ông không thích khách sáo.

-Dạ không có vấn đề gì. Cháu sẽ tạm ứng cho bác một năm tiền lương, và tiền thuê nhà trừ vào tiền lương hằng tháng.

Ông Bách cũng không từ chối, ông với nó không cần khách sáo làm gì. Hơn nữa nó cũng nói là trừ vào lương, rất sòng phẳng. Hai người bàn bạc thêm rồi Trung về. Dọc đường, nó ghé mua cháo cho chị Phụng. Chị đã bớt bệnh, nhưng vẫn còn mệt.

Lúc mua cháo, Trung suy nghĩ ghê gớm. Nó yêu chị Phụng, cái đó đã hẳn. Nhưng nó vừa phản bội chị, con cu nó vừa phản bội cái *** của chị để đi đụ một cái *** khác, non tơ hơn… Nó ray rứt quá.

Phần 25 – Đại Á

Trong lúc Trung đang mua cháo cho chị Phụng, thì ở phòng họp của Ngân hàng Đại Á, hơn mười lăm người đang đăm chiêu vò đầu bức tóc. Vừa chiều nay, bộ phận tài chính vừa báo lại, hai cổ đông lớn vừa bán đi 4,9% cổ phần.

Điều lệ công ty của Đại Á qui định bán dưới 5% cổ phần thì không cần ưu tiên bán lại cho công ty hay cổ đông khác, có thể bán cho người ngoài. Lập tức, HĐQT và Ban giám đốc của Đại Á họp khẩn, họ mời thêm hai người cổ đông bán cổ phần cho người ngoài kia, nhưng hai người không tới.

-Không thể hiểu nổi, làm gì mà bán gấp thế.

-Theo báo cáo thì người mua đã ra giá cao hơn 15% giá thị trường. Với giá này thì có lẽ rất nhiều người muốn bán chứ đừng nói gì hai người kia. – Giám đốc tài chính nói.

-Hơn 15%? Ai mua, ai có tiềm lực như vậy?

-Đã tìm hiểu thưa chủ tịch. Vụ này là công ty Đại Phát môi giới, còn người mua có hai người là Thế Trung và Nhã Phụng. Họ là hai chị em ruột.

-Chưa nghe qua hai tên này bao giờ

-Họ là con của ông Thế Nghĩa.

Vừa nghe đến tên Thế Nghĩa, cả phòng họp trầm lại. Cách đây 5 năm, cái tên Thế Nghĩa nổi danh khắp ngành đầu tư, bất động sản. Nhưng sau vụ tai nạn thảm khốc, thì gia đình ông bán hết tài sản, không còn xuất hiện trên thương trường nữa.

-Hai người này đang kinh doanh ở lĩnh vực gì?

-Dạ chưa điều tra kịp.

-Các cậu làm ăn như thế hả? – Chủ tịch đập bàn quát.

-Dạ tại vì gấp quá nên…

-Trong sáng mai các cậu tìm hiểu thông tin về hai người này, trưa mai gửi cho tôi. Không có thì đừng làm nữa! Sắp tới đại hội cổ đông, tôi không cho phép bất cứ sai sót gì.

-Dạ vâng – GĐ nhân sự run rẩy đáp.

Tan họp, giám đốc nhân sự đang thu dọn tài liệu thì một bàn tay vỗ vai, là giám đốc tài chính.

-Chủ tịch đang bực, cậu khỏi hơn thua với lão già ấy làm gì.

-Thế Nghĩa là ai mà khi nhắc tới, Chủ tịch bực thế nhỉ?

-Trước đây ngân hàng mình có hai phe, một phe của chủ tịch và một phe gồm đệ của ông Nghĩa. Tuy ông ấy không làm trong ngành nhưng trong các ngân hàng lớn thì đệ của ông ấy nhiều lắm.

Hóa ra là vậy. Chả trách mà GĐ nhân sự bị biến thành cái thớt cho chủ tịch chém.[/color]
Lượt thích:0
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 03:47

CHỊ GÁI ĐỘC THÂN - xxxtudanxxx




Trích dẫn:

[color=DarkOrange]Phần 23 - Chữ "trinh" kia cũng có ba bảy đường


Trung ngắt lời Huyền bằng một cái thọc lưỡi thật sâu. Huyền đáp lại, lấy hai hàm răng cắn nhẹ lưỡi Trung, làm Trung kích thích cực độ. Trung hôn miệng, rồi hôn mặt, hôn tai Huyền. Khi lưỡi Trung chạm vào tai Huyền, Huyền giật bắn người vì sướng. Cảm giác nóng ấm, trơn nhớt như có một con đĩa đang chọc ngoáy trong lỗ tai làm Huyền đê mê, run lẩy bẩy. Phải, con đĩa ấy là cái lưỡi của Trung, đang liếm láp lỗ tai Huyền. Trung một tay ôm đầu Huyền, một tay dần tiến về bên dưới. Bàn tay chạm cổ Huyền, rồi nó len qua cổ áo, sờ vào trong ngực Huyền. Tay nó chạm vào ***g ngực, rồi tới lớp áo lót. Huyền dùng áo lót vải chứ không bằng lụa như chị Phụng. Nó mò lên lớp áo lót, thì một bàn tay cản nó lại.

Huyền còn đang đê mê, thì thấy bàn tay Trung dời xuống cổ, rồi mò vào ngực mình. Dù đang sướng, nhưng nàng cảm thấy có gì đó không ổn, hắn còn chưa ngỏ lời yêu nàng, làm sao nàng có thể cho hắn… Tuy rất thích thú, nhưng bản năng con gái đã cản nàng lại, nàng đã đọc nhiều trường hợp “quất ngựa truy phong” rồi. Nàng giơ tay cản lấy cánh tay đang đặt lên ngực mình.

-Trung…đừng, đừng sờ..- Nàng nói hổn hển, vì ngại, và vì Trung vẫn còn đang liếm tai nàng.

-Trung chỉ sờ thôi mà, không sao đâu – Trung ngọt ngào nói, nó nhả tai ra và nhìn Huyền say đắm.

-Huyền…sợ… Trung còn chưa nói yêu Huyền…

-Trung yêu Huyền lắm – Trung nhanh miệng nói.

Huyền ngất ngây. Đã từ nhiều hôm nay, Trung như bạch mã hoàng tử trong Huyền. Phải, Trung quá tuyệt vời. Vừa rồi Trung còn đánh nhau với ba tên và xoay chuyển tình thế nữa. Tuy không thích bạo lực nhưng người con gái nào chẳng thích con trai mạnh mẽ. Vừa rồi, ngồi trong xe Huyền vừa hồi hộp lo âu, rồi vừa căng thẳng, để rồi vui phát điên khi Trung dẹp được ba tên giang hồ qua một bên để lại xử thằng Nam. Vô tình, hình ảnh Trung đã len lỏi theo các cảm giác ấy vào trái tim nàng, không chống cự lại được.

Rồi giờ đây, chàng trai ấy đang đè lên người nàng, đang hôn nàng, liếm láp nàng, tay chàng còn đặt lên ngực của nàng nữa. Quan trọng hơn hết, chàng đã âu yếm nhìn nàng và nói yêu nàng. Hỏi có cô gái mơ mộng nào có thể sống sót trước những hành động này không. Phải, Huyền đã gục ngã trước sức hấp dẫn của Trung, như bao cô gái.

Rồi Huyền nhắm mắt lại, vẻ mặt chờ đợi. Trung hiểu ý, liền đặt lên môi nàng một nụ hôn thật sâu, bàn tay đặt ở ngực lại tiếp tục khám phá. Nó lách lớp áo ngực, rồi chạm vào bầu vú Huyền. Huyền hơi run người, miệng nàng vô tình cắn chặt lại suýt nữa gặm lấy lưỡi Trung. Trung xoa xoa bầu vú nàng, rồi dịu dàng bảo:

-Huyền thả lỏng đi, không sao cả, thích lắm…

Thế là Huyền thả lỏng người. Lớp phòng ngự đã mất, bao nhiêu là khoái cảm ùa về. Bầu vú nàng như căng lên, săn chắc dưới bàn tay Trung. Trung xoa bóp, vân vê, rồi nó chạm lên đầu ti. Đầu ti nàng mềm quá! Nó lấy tay khỏi đầu nàng, rồi đưa xuống, mở từng chiếc cúc. Nó mở được ba chiếc cúc đầu tiên thì Huyền bối rồi chặn nó lại. Nó không mở nữa, cười thầm vì chỉ ba cúc trên là đủ. Rồi hai tay nó tuột áo ngực Huyền xuống, thành thục đến độ Huyền còn chưa nhận ra được vì mãi hôn nó.

Phải, vì nàng đã chấp nhận nó, chấp nhận “cho nó” nên nàng cứ chìm đắm trong những cảm giác sung sướng mà nó mang lại, chứ không gồng mình hay đề phòng. Chiếc áo ngực tụt ra, nó đặt qua một bên. Bây giờ hai bầu vú nàng không có gì che chắn, lộ ra được nó. Nó rời môi nàng, nhìn xuống.

Trời ơi, trắng quá!

Vú Huyền mềm mại, trắng hồng chứ không trắng bệch. Nó có thể thấy từ bầu vú nàng sức sống của một cô gái đôi mươi, căng tràn. Nó có thể thấy từ cặp vú đang săn lại của nàng sự kích thích, hứng tình của một giống cái. Nó kích thích quá, hứng tình quá!

Còn Huyền? Trung rời môi nàng, ngẩng lên nhìn ngực nàng, làm nàng e thẹn quá. Nhưng đã chấp nhận “cho” hắn nên nàng không lấy tay che ngực lại, mà lại ưỡn ngực lên kiêu hãnh. Phải, bộ ngực là điểm đáng tự hào nhất trên cơ thể của nàng. Không quá to như Mai Thỏ, cũng không nhỏ như trái chanh, nó vừa tay. Nó mềm mại, đàn hồi, nó trắng hồng, nó săn chắc. Chắc hẳn không một người đàn ông nào kiềm chế được khi đứng trước một bộ ngực hoàn mĩ như thế này.

Trung cũng thế, nó không kìm được, cúi xuống, hôn lấy bầu ngực nàng, làm Huyền rên lên một tiếng “ư” đầy dục vọng. Tiếng rên như kích thích Trung, nó càng liếm mạnh, nó liếm một bên, xoa nắn một bên. Nó liếm từ bấu vú, liếm lên dần đầu ti, làm Huyền rên rỉ.

Rồi miệng nó vẫn hôn, còn tay nó rời bầu vú bên kia, tiến dần xuống bụng, rồi xuống dưới nữa. Nó nhanh chóng mở khóa quần, luồn tay vào trong, xoa xoa cái mu *** qua lớp quần lót, mu *** Huyền đã ướt nhẹp tự bao giờ, nó có thể cảm nhận sự ướt át và trơn nhớt của cái *** qua lớp vải mỏng. Nó xoa xoa, rồi day day cái *** non nớt kia.

Huyền oằn mình vì sướng. Chàng trai của lòng nàng đang đè nàng ra, liếm ngực, xoa *** nàng. Cái thân thể cường tráng của chàng đang đè lên người nàng, tỏa ra mùi của giống đực làm nàng ngất ngây trong cơn động tình. Miệng nàng há ra, rên rỉ trong cổ họng những tiếng “ư, ử” đầy mê hoặc. Rồi Trung rời ngực nàng, để lại những vết hằn đỏ trên bầu ngực trắng ngần, và ngồi xuống dưới ghế. Nó nhanh chóng tuột quần, rồi quần lót Huyền. Huyền vô thức nép chân lại như phản ứng của một người con gái. Nó banh chân Huyền, rồi lại tiếp tục cởi.

Cứ thế, hai lớp quần của cô gái rớt ra, và cái *** nhầy nhụa hiện ra trước mặt Trung. Đẹp quá, hai mép *** hồng hào, lún phún lông. Nó áp mặt vào đám lông mềm, hít một hơi. Mùi ngai ngái đặc trưng của cái *** ùa vào mũi, làm nó ngất ngây. Nó thè lưỡi, liếm một đường dài, liếm lấy những giọt dâm thủy đang túa ra từ cái *** tơ trước mặt.

Huyền rên rỉ, oằn người. Nàng sướng quá, nàng vô thức khép chân lại, ép cái đầu Trung vào giữa, rồi hẩy hẩy mu lên cho lưỡi Trung vào sâu *** nàng hơn.

Trung chịu không nổi nữa, nó đưa tay tuột quần mình xuống, rồi cầm con *** đang căng nhức tiếng lại trước cái *** của Huyền. Con cu hùng dũng kích thích, gân guốc và đầy sức sống đang chĩa thẳng vào cái lỗ *** của Huyền. Nàng nhắm mắt, mu ưỡn lên, chờ đợi…

Và Trung kê vào đúng lỗ, nó nhấp mạnh một cái chọc thẳng vào cái *** trước mặt. Bót quá!

Huyền hét lên đau đớn, cu Trung như xé tan cái *** của nàng thành từng mảnh nhỏ, đau quá! Trung bất ngờ, nó tưởng nàng đã mất trinh, vì thấy nàng bạo dạn quá. Nó nhìn xuống, thấy một dòng máu nho nhỏ rỉ ra từ cái *** của Huyền. Hóa ra nàng còn trinh, nó bất ngờ. Nó vội áp người xuống, ôm hôn Huyền, dịu dàng:

-Em có đau không?

-Đau, đau lắm…

-Chờ một chút hết đau liền – Trung ngọt ngào

Đợt một lúc, Huyền đã quen, *** Huyền cũng quen với sự xuất hiện của kẻ lạ mặt đã xé tan nó. Huyền thót bụng một cái, *** nàng bóp lại, ôm lấy con cu Trung, Huyền cười tinh nghịch:

-Còn dám chọc anh, cho em biết tay – Trung bắt đầu nhấp nhẹ

“Aaa…Ư….ư…ử” Huyền rên rỉ. Phần vì thốn thốn, phần vì sướng. Phải, con cu *** mang lại cho nàng sự đau đớn, nhưng cũng mang lại những khoái lạc. Nàng trân người cho Trung nhấp, nàng ưỡn mu, ưỡn ngực lên để hưởng thụ. Cảm giác đau, thốn dần mất đi, nhường chỗ cho khoái lạc ùa tới, làm nàng sướng như điên.

“aaaa….hết đau…rồi…nhấp mạnh lên anh” – Huyền hẩy hẩy mu

Trung tăng tốc. Cái *** của Huyền vừa mất trinh nên bót quá. Nó bó chặt cu Trung, như muốn bóp lấy kẻ lạ mặt đã phá đi cái màng trinh của Huyền. Trung nhấp nhanh hơn, rồi nó chịu không nổi nữa, *** Huyền chật và nóng quá. Nó thấy người mình căng ra, rồi nó xuất tinh ào ào vào cái *** non tơ của Huyền.

-Huyền ơi, anh ra…anh ra… - Trung hổn hển, bắn những giọt tinh nóng hổi vào *** Huyền.

“Ư…ư….aaaaa” – Huyền rên rỉ. Trung xuất tinh, nhấp liên tục làm nàng sướng quá. *** nàng bó chặt làm nàng khoái lạc, rồi những giọt tinh bắn ra, len lỏi vào từng kẽ *** nàng. Nàng quắp lấy Trung, hai chân ôm chặt, cái *** mở rộng ra.. Nàng thở hổn hển, hẩy mu cao lên tiếp nhận tinh trùng Trung bắn ra. Nàng trân người, sướng quá…..!

Trung bắn tinh xong, nó đè lên người Huyền, hôn nàng. Huyền đáp trả. Vậy là nàng đã mất trinh vào tay Trung, nàng không hối hận mà còn thấy hạnh phúc. Chuyện làm tình hóa ra sướng thật. Còn Trung, nó nằm đè lên Huyền, hổn hểnh. Cái *** trinh của Huyền đã vắt kiệt tinh trùng và sức lực nó. Nó đành ôm hôn Huyền, vân vê núm vú nàng, và cảm nhận từng giọt tinh trùng pha lẫn dâm thủy đang rỉ ra từ *** Huyền.

Thời gian trôi qua, dư âm khoái lạc đã tan đi. Chỉ còn hai thân thể trần truồng.

-Em thích không – Trung xoa núm vú Huyền hỏi

-Không thích, đau thí mồ - Huyền hờn dỗi.

-Không thích mà lúc nãy ai rên rỉ vậy “ư..ử” - Trung vừa giả giọng, vừa bóp mạnh vú Huyền.

-Còn nói nữa - Huyền đỏ mặt, dụi đầu vào lòng Trung.

Dụi đầu vào lòng Trung, nàng thấy thanh thản đến lạ. Phải, dư âm của cuộc làm tình đầu tiên, cảm giác lâng lâng vì trao trinh tiết cho người mình thầm yêu, rồi mùi đàn ông nồng nàn từ Trung tỏa ra, làm nàng thoải mái quá! Mấy năm qua, từ một cô tiểu thư xuống một cô gái nhà nghèo, nàng vẫn kiên cường, không oán thán. Nhưng cũng mệt mỏi lắm, mà mẹ nàng đã mất lâu, có ai cho nàng chia sẻ đâu. Giờ phút này, bao nhiêu lo toan cuộc sống, sự ấm ức khi làm bạn gái của Nam, sự ấm ức của một cô gái nhà giàu phải bươn chải…đều tan biến cả.

Còn Trung? Thỏa mãn tình dục bằng cái *** non của Huyền làm nó thích thú. Lần đầu nó biết thế nào là cái *** trinh, mơn mởn, non nớt. Nhưng rồi nó nghĩ tới tình cảm thực sự giữa nó và Huyền. Yêu? – Có lẽ chỉ có Huyền yêu nó. Thích? – cũng hơi hơi thích. Nó bàng hoàng nhận ra với nó Huyền chỉ là để thỏa mãn tình dục. Phải, mấy ngày nay chị Phụng bênh, nó không làm tình với chị được, nó thiếu thốn, nó nứng!

Nó nhận ra là nó thích, nó thương một cô tiểu thư phải lận đận lên voi xuống chó. Nhưng hình như, nó chưa yêu cô.[/color]
Lượt thích:0
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 03:43

CHỊ GÁI ĐỘC THÂN - xxxtudanxxx


Trích dẫn:

[color=DarkOrange]Phần 22:

Nam tới trước cửa xe, đạp đạp cửa, ra hiệu cho Trung bước xuống xe. Trung quay qua nói với Huyền:

-Gọi ba Huyền đi, lẹ lên.
-
-Ba Huyền không xài di động
-
Trung thầm than, toi nó rồi. Hóa ra bữa giờ tên Nam im hơi lặng tiếng để ra tay tập kích nó thế này, đúng là khó đỡ thật. Nó thở hắt, thôi thì đành tùy cơ ứng biến. Nó bảo Huyền:

-Dù có chuyện gì, đừng mở cửa xe đi ra nhé – Nó gằng giọng.
-
Huyền gật gật đầu, nước mắt cô ráo hoảng, tay chân lẩy bẩy. Cô đã đoán được Nam sẽ chơi trò này, nhưng mấy ngày qua im lặng quá làm cô quên đi mất. Trung mở cửa, nhanh chóng nhảy ra ngoài, rồi vứt chìa khóa vào, đóng sập cửa. Thế là giờ chỉ có Huyền mới mở được cửa xe. Nó nhìn kĩ, trước mặt có ba tên cầm mã tấu, và tên Nam. Ba tên thì có một tên mặt dữ dằn, thẹo dọc ngang. Nó nhìn tên này cười cười.

Trung cười làm tên mặt thẹo trố mắt. Tuy hắn chỉ là tên giang hồ vặt, nhưng cũng đã đánh nhau nhiều, thế mà chưa gặp ai bị chặn đường lại cười với hắn cả. Hắn còn đang lơ ngơ thì “bốp” một tiếng, Trung đã cho hắn ăn một đấm vào đầu.

Nam và hai tên kia thấy Trung động tay thì bất ngờ lắm, nhưng thấy Trung đánh vào đầu của Mặt thẹo thì chúng cười. Đầu được bảo vệ bởi hộp sọ, đấm vào đầu thì đúng là châu chấu đá xe. Không ngờ chúng đang cười, thì tên Mặt thẹo xoay như chong chóng, rồi ngã xuống, ọc ra một họng nước.

Nụ cười đểu của bọn kia tắt ngấm…

Hóa ra Trung biết một chọi bốn đường nào cũng chết, nên nó bất ngờ đánh trước để chiếm ưu thế, tiên hạ thủ vi cường mà! Nó đấm vào đầu, nhưng cụ thể là vào tai. Không gây vết thương, nhưng tai là nơi giúp giữ thăng bằng cơ thể, đánh vào không hại, mà chỉ mất thằng bằng mà ngã xuống. Điều này nó đã được học hồi nhỏ, lúc tham gia CLB Vovinam Quận I.

Nó chơi một thằng trước, nhưng chơi ai? Thế là nó chọn tên có vẻ giỏi đánh nhau nhất, tên này ngã xuống là tốt nhất. Nhưng mà như thế này thì chỉ vài phút sau là tên Mặt thẹo lại đứng được. Thế là trong lúc Nam và hai tên kia còn đang bất ngờ, thì nó nhặt cây mã tấu của Mặt thẹo, Cầm ngược sống mã tấu và đập hai phát vào hai cánh tay hắn. Tội nghiệp tên Mặt thẹo đang nằm, đầu óc quay quay thì thấy đau nhói ở hai cánh tay, hắn dựng người dậy, hét như lợn chọc tiết, rồi lại ngã vật xuống. Gãy hai cánh tay làm hắn choáng, ngất đi.

Trung xách cây mã tấu, quay lại nhìn Nam và hai tên kìa, lại cười cười.

Sự việc diễn ra quá nhanh làm Nam và hai tên kia không kịp làm gì, một phần vì chúng đứng xa Mặt Thẹo quá, một phần vì chúng vốn vô dụng gặp chuyện chả biết ứng biến gì cả. Quả thật, nếu Trung đánh ngất Nam hay hai tên này, thì Mặt thẹo sẽ lập tức đánh Nam, hắn vốn quen đánh nhau mà. Lúc đó thì Nam không thể nào chống được, nên nó đánh tên mặt thẹo trước.

Hai tên này vốn là đàn em của Mặt thẹo. Băng của chúng có ba người, chuyên đi đâm thuê chém mướn. Tất nhiên là làm ăn lẻ tẻ thôi vì chúng ít người, lại có hai tên vô dụng chỉ giỏi hò hét. Băng của chúng đã xin vào vài băng ở Quận 4, Quận 8 nhưng các đại ca thấy hai tên vô dụng quá, mà Mặt thẹo thì sống chết phải cho hai tên này vào cùng, thế là chả ai thu nhận.

Mấy hôm nay Nam âm thầm theo dõi Trung và Huyền, Trung hay đưa Huyền về buổi trưa, thế là nó quyết định đánh cho Trung một trận, không chết người nhưng cũng phải làm cho Trung nằm viện vài tháng. “Cho mày chừa cái tật sỉ nhục tao, thằng chó” – Nam nghĩ và quyết định đi thuê ba tên này. Trong một lần đi nhậu, Nam đã gặp chúng nên biết. Nam còn định đánh xong thì đập nát xe Trung và nó sẽ hiếp Huyền cho bõ tức. “Con đĩ, nợ nhà tao mà còn dám hùa trai chơi tao. Lại còn giả bộ trong trắng trinh tiết, con chó” – Nam quyết định.

Có đâu ngờ Trung vừa xuống xe thì đã xử xong Mặt thẹo, Nam nhìn hai tên lớ ngớ kia, xịt:

-Tụi mày lên chơi nó đi, tao trả tiền rồi mà – Nam tức điên với hai tên đần này.
-
-Tụi tao… Không có anh Hai, sao chơi… Trả lại tiền được không – Hai tên ấp úng.
-
-“Bốp” Con mẹ tụi mày, nhận tiền rồi nói giọng đó hả - Nam tức quá, tát tên đứng gần mình.
-
Tên bị tát không dám nói gì, hắn vốn nhát và hèn. Nhưng cũng không dám lao vào Trung. Thằng trước mặt chỉ một đấm đã làm anh Hai tụi nó ngã, rồi hai cú chặt làm anh Hai gãy tay. Trung biết tụi nó mà xong lên mình cũng khó đỡ, đành nói:

-Tao tha cho anh Hai tụi mày nên mới dùng sống mã tấu chặt đó, chứ lúc nãy tao mà dùng lưỡi là đi hai cái tay rồi. – Nam vừa nói vừa lăm lăm mã tấu vào tên Mặt thẹo, dùng chân đặt lên ngực hắn.
-
Im lặng, Nam thì vẫn hét ỏm tỏi giục tụi kia chém Trung. Nhưng quả thật Trung đang đè anh Hai của bọn chúng, sao bọn chúng dám manh động. Bọn chúng cũng thấy Trung quã thật đã tha anh Hai, chứ không là chặt đứt hai hay của anh Hai bọn chúng.

Hai tên nhìn nhau, cuối cùng tên kia nói với Nam:

-Tiền tụi tao xài hết rồi, tụi tao trả sau. Anh Hai tụi tao quan trọng hơn.
-
Thế là bọn chúng vứt mã tấu, nhìn Trung. Trung hiểu liền nhấc chân ra, đứng qua một bên, để bọn chúng lại khiêng tên Mặt thẹo, lểnh thểnh đi ra khỏi hẻm.

-Thằng Nam cho tụi mày bao nhiêu? – Trung hỏi một tên đang khiên Mặt thẹo.
-
-Năm triệu, đánh mày nhưng không để chết, chỉ nhập viện.
-
-Đứng yên đây, chờ tao xử xong thằng Nam, tao đưa mười triệu cộng tiền thuốc thang cho anh Hai tụi bây.
-
Thế là ba tên Nam thuê đánh Trung, thành ba tượng đất bù nhìn, nhìn Trung cầm mã tấu về phía Nam.

Nam thấy Trung cầm mã tấu về phía mình, hắn đã sớm té đái. Hắn vừa quay lưng định chạy thì Trung nhảy tới, đạp một phát vào lưng khiến hắn ngã quỵ. Trung lại lấy chân, đè lên lưng hắn khiến hắn không thể nhổm dậy, úp mặt xuống đất.

-Mày hèn vậy Nam? – Trung dậm mạnh chân.
-
-Tao…tao… Kệ tao – Nam vẫn còn cứng.
-
-Ừ, vậy kệ mày nha, nha , nha, nha!
-
Mỗi từ “nha” là Trung đạp lên lưng Nam một cái. Tội nghiệp Nam, hắn suýt nữa ói máu. Hắn thấy hoa mặt, ngòn ngọt trong họng. Hắn vùng vẫy! Nhưng hắn vừa yếu đuối vừa nhỏ con, sao chống cự được Trung.

-Lần sau chơi thì chơi cho đẹp, đừng để người ta khinh. Mày thấy người mày thuê mà cuối cùng đứng im nhìn tao đánh mày không?
-
-Mày ngon, chờ tao lần sau…
-
-Còn lần sau nữa hả, ha ha.
-
Trung cười, rồi bất ngờ dùng chân đá móc vào “thằng nhỏ” của Nam. Hắn hét lên, thê thảm. Lúc này Huyền đã loay hoay mở được cửa xe. Nàng định mở từ lúc Trung tiến lại phía Nam để cản Trung, dù gì Nam cũng từng là người yêu trên danh nghĩa của nàng. Nhưng tay nàng run quá, giờ mới mở được.

Trung định đá nữa thì Huyền chạy lại. Nàng hổn hển:

-Trung, thôi đừng đánh Nam nữa! – Nàng níu níu tay Trung
-
-Nếu Trung không nhanh tay thì bây giờ người nằm là Trung rồi, Huyền còn bênh nó – Trung ấm ức.
-
-Thôi, dù gì Trung cũng không sao, bỏ đi.
-
Trung vừa định hạ chân xuống, thỉ Nam lại mở miệng:

-Con đĩ, mày theo trai nhanh quá vậy. Tao về kêu ông già cho người lại nhà đòi nợ chết cha mày luôn! May cho mày, bữa nay tao định hiếp mày nữa đấy.
-
Nghe câu này, Huyền tái mặt. Nàng không ngờ Nam có thể gọi nàng như thế. Phải, nếu Trung không lanh trí, thì người nằm đo ván đã là Trung, và giờ này có thể Nam đang hiếp Huyền. Nhà hắn giàu, dù Huyền kiện hắn hiếp dâm thế nào hắn vẫn đủ sức bịt miệng, thậm chí cho người uy hiếp cha Huyền…

Còn Trung, nghe câu này nó phẫn nộ kinh khủng, lại một cú đạp nữa vào “bi” của Nam:

-Thằng chó, mày đối xử vậy với Huyền hả? Huyền giờ là bạn gái tao, mày đụng vô một cọng lông của cô ấy là tao cắt một hòn dái mày, nghe không, nghe không?
-
Mỗi từ “nghe không” là một cú đá vào dái Nam, làm hắn rên rỉ đau đớn. Huyền khóc, nước mắt nàng rỉ ra. Trung thấy vậy, kéo nàng đi về lại xe. Đi ngang qua hai thằng giang hồ lỡm đang ôm tên Mặt thẹo, Trung hỏi:

-Tụi mày ở đâu?
-
-Dạ Quận 4 – Nhìn Trung đạp dái Nam, tui nó đã hết hồn.
-
-Chỗ nào, cụ thể?
-
-Anh…anh hỏi chi?
-
-Tao không đem theo tiền mặt, lát tao qua đưa tiền.
-
-Ở Tôn Đản, ngay ngã tư với Đoàn Văn Bơ.
-
-Lại đó hỏi ai để gặp tụi mày?
-
-Anh cứ hỏi “Hai Thẹo” là ai cũng biết. Anh Hai tụi em bá đạo lắm.
-
Nghe tụi nó nói mà Trung và Huyền bật cười.

-Vậy đi, hôm nào rảnh tao qua, tao không quỵt tiền đâu mà sợ. Đây, trong ví tao có 5 triệu, đưa anh Hai mày đi đắp bột.
-
-Dạ, dạ…
-
Đi ra xa, Huyền cười cười nói Trung: “Không thấy ai như Trung, đánh gãy tay người ta còn cho tiền đi bó bột”

Huyền theo Trung vào xe về nhà. Nam lái xe, lách qua tên Nam đang nằm xụi lơ giữ đường, may mà con hẻm đất này to! Tới nhà, thì đã 1 giờ trưa, bác Bách cũng hai tiếng nữa mới về. Trung vào nhà cởi áo khoác ra, Huyền hét lên.

Hóa ra lúc giằng co, thanh mã tấu chém rách lưng Trung hồi nào không hay. Một mảng nhỏ thôi, nên Trung không thấy đau. Giờ Huyền hét lên chỉ nó mới thấy ê ẩm.

-Cởi áo ra, Huyền lấy thuốc bôi cho – Huyền ra lệnh
-
Trung ngoan ngoãn áo ra. Chỉ là một vết con con thôi mà, mỗi tội giờ mới thấy nên máu đã lấm len lưng áo.

Huyền lấy bông băng ra thì Nam đã cởi áo ra, mồm huýt sáo.

-Bị chém ở lưng còn huýt sao được, bó tay Trung.
-
-Vết nhỏ xíu mà, Trung nấu ăn đứt tay còn to hơn vết này nhiều – Trung cười xuề xòa.
-
-Trung biết nấu ăn?
-
-Sao không, sinh viên nghèo mà không nấu ăn sao sống!
-
-Trung mà nghèo thì ai giàu…
-
Trung cười, im lặng nhìn Huyền mở hộp thuốc. Rồi Huyền cầm, lau vết chém ở lưng. Hơi rát, Trung gồng bụng, nhăn mặt.

Thấy Trung nhăn mặt, Huyền nhìn Trung. Trong lúc Trung nhăn mặt vì rát, vô tình nó gồng bụng, lộ ra cái bụng 6 múi của nó. Phải, nó tập hẳng ngày ở phòng gym trong nhà mà. Thấy cơ bụng Trung cuồn cuộn, Huyền xao xuyến. Phải, cũng như con trai xao xuyến khi thấy vếu khủng *** thơm, con gái cũng thấy kích thích khi thấy cơ bắp như Trung.

Trung mở mắt, thấy Huyền đang nhìn…bụng mình, nó cười:

-Làm gì thế, chưa nhìn thấy bụng 6 múi bao giờ à?
-
-Thấy hoài, trên…tivi – Huyền chống chế.
-
Trung cười, theo thói quen nó đưa tay xoa xoa đầu Huyền. Không ngờ vừa giơ tay lên, cả người nó áp sát vào Huyền, làm Huyền ngất ngây. Phải, Trung vừa đánh nhau, mồ hôi ra nhiều, đọng lại trên cơ bắp Trung, như tỏa ra mùi hương nam tính. Phải, Huyền không thấy hôi, mà thấy mùi nam tinh toát ra từ Trung, thu hút nàng. Nàng vô thức hít sâu một hơi, như muốn đem mùi hương giống đực này lấp đầy ***g ngực. Cùng lúc ấy Trung xoa đầu Huyền, cảm giác dễ chịu thư thái truyền đến từng lỗ chân tóc nàng…

Còn Trung? Nó giơ tay ra xoa đầu Huyền, tưởng nàng sẽ gạt ra như mọi lần. Nhưng không thấy, nó nhìn lại thấy Huyền đang nhắm mắt và...kê mũi vào người mình mà hít. Thấy vẻ thánh thiện khi nhắm mắt, ngẩng đầu của Huyền, Trung không khỏi xúc động. Nó thấy đầu Huyền ngẩng cao, thế là nó cũng vô thức kê môi vào môi Huyền, ngậm lấy đôi môi mềm gợi cảm…

Huyền đang mơ màng cảm nhận cảm giác dễ chịu từ cái xoa đầu của Trung, đang hít lấy mùi hương giống đực nồng nàn từ Trung, bỗng nàng thấy có gì đó chạm môi nàng. Huyền thấy đê mê, người nàng rạo rực.

Nàng mở mắt, thấy Trung đang hôn mình. Nàng định đẩy ra, nhưng có gì đó kiềm nàng lại. Trung đang hôn nàng, nhưng vẫn mở mắt nhìn nàng. Nàng thấy trong ánh mắt ấy có chút gì đó yêu thương, lại có chút gì đó khao khát.

Nàng lại nhắm mắt, tiếp tục cảm nhận chiếc hôn của Trung. Đôi môi nàng không còn ngậm chặt lấy nữa. Nó mở ra dần, tiếp nhận đôi môi và chiếc lưỡi nóng bỏng của Trung. Chỉ chờ có thế, Trung cho lưỡi vào miệng Huyền, quấn lấy lưỡi nàng, thụt ra thụt vào. Huyền như ngất ngây…

Lát sau, Trung giang tay ôm lấy Huyền, rồi đè nàng ngã xuống chiếc tràng kỉ họ đang ngồi. Môi nó vẫn ngậm lấy môi Huyền, không rời. Nó đè lên người Huyền, hai tay ghì chặt đầu của cô.

Còn Huyền, nàng hoảng sợ khi Trung vật nàng ra ghế, lại còn ghì đầu nàng hôn lấy hôn để. Nhưng quả thật nàng đang chìm đắm. Nàng chìm đắm với mùi giống đực của Trung, chìm đắm với chiếc hôn dài của Trung, chìm đắm với hình ảnh dũng mãnh lúc nãy của Trung khi một chọi ba, chìm đắm với vẻ lịch lãm của Trung khi nàng lần đầu thấy nó diện áo vest.

Phải, một thiếu nữ choáng ngợp trước sự quyến rũ của Trung mang đến. Với nàng trước đây, Nam chỉ là một người bạn, thậm chí còn chưa bằng người bạn. Nam đôi lần muốn gần gũi hơn, nhưng nàng đều từ chối, vì nàng không hề yêu Nam. Nam chỉ mới sờ tay nàng, làm sao có thể mang lại cho nàng cảm giác này.

Miệng nàng bỗng thốt lên tiếng rên:

-A… Trung ơi, Huyền yêu Trung…[/color]
Lượt thích:0
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 03:41

Chị gái độc thân - xxxtudanxxx


Trích dẫn:

[color=DarkOrange]Phần 21 – Đi ăn trưa

Về đến nhà, chị Phụng ngủ trưa chưa dậy. Nó vào, sờ trán, thấy chị nóng nóng. Chắc là chị sốt nhẹ. Nó quay ra, nấu cháo cho chị. Từ hôm qua tới giờ, Phụng đổ bệnh. “Chắc là do lâu quá chưa làm tình, nay bị mình dập mấy ngày nên chị chịu không nổi” – Trung cười.

Một tuần sau đó, học xong là Trung lại chở Huyền về, ăn trưa và bàn chuyện với ông Bách. Tên Nam thì vắng học luôn môn này, không biết vì nó sợ gặp mặt Trung, hay là chuẩn bị âm mưu gì. Mà Trung cũng chẳng quan tâm, nó không sợ tên này.

-Hôm nay ba Huyền lên Sở Lao động – thương binh có việc, ba nói khoảng 3 giờ chiều mới xong.

-Ba Huyền lên đó làm gì?

Hóa ra Ba Huyền trước đây là bộ đội giải phóng, trong đợt Mật Thân 1968 ông bị hai mảnh đạn găm vào vai, tuy rất nhức mỗi khi trở trời nhưng may mà không găm vào tủy sống. Sau 75 thì phục viên, mở xưởng máy móc. Công việc dần khá khẩm, ông mở rộng qui mô, rồi mở rộng ngành nghề. Có lẽ đi lên dần dần như vậy nên ông có kinh nghiệm thực tiễn tốt.

Cho đến ngày ông bị Tùng – người bạn thân – lừa… Nay ông lên làm lại cái thẻ thương binh. Khốn khổ một đại gia như ông Bách lại có ngày đi xin tiền trợ cấp thương binh để sống. Trung cảm khái trong lòng…

-Lát Huyền đi bus về cũng được. Ba kêu Trung chiều lại.

-Sao được, để Trung chở Huyền về rồi chờ ba Huyền – Trung nhìn Huyền, chắc nịch.

Thế là trưa đó nó lại chở Huyền về. Nó đã dặn chị Phụng cả tuần đừng nấu cơm trưa, nên không lo chị chờ cơm. Nó chở Huyền vào khu Hồ Bán Nguyệt, dừng chân ở một quán cơm Nhật Bản.

-Làm gì thế - Huyền nhìn nó.

-Ăn trưa, thế cũng hỏi – Nó xoa xoa đầu Huyền, nhìn như là cha xoa đầu con vậy/

-Này, Huyền lớn rồi nha!

-Ờ, cũng lớn lớn – Nó nhìn vào ngực Huyền cười gian ác

-Này, nhìn bậy bạ gì đó, dâm đãng – Huyền lấy túi xách che trước ngực rồi tự mở cửa đi ra.

Dạo này ưa chở Huyền về nên hai đứa thân thiết hơn trước rất nhiều. Nếu không hẳn là Trung đã ăn tát của Huyền rồi. Vào ăn món Nhật, Trung gọi sushi. Chị Phụng thích món này lắm, nên nó kêu làm thêm một phần mang về.

-Ba Huyền không thích ăn này đâu – Huyền tưởng Trung mua về cho ba mình.

-Tưởng bở, Trung mua về cho chị.

-Chị Trung hở? Chỉ đẹp không – Huyền nhanh nhảu hỏi.

-Tưởng chỉ có con trai mới hỏi về nhan sắc của chị gái bạn chứ, con gái cũng thế à – Trung cười.

-Không nói thì thôi, lại đi nói mát – Huyền giả vời cúi xuống ăn tiếp

-Không thích trả lời, sợ Huyền buồn, há há – Trung cười to.

Quả thật con gái, ai cũng muốn mình là đẹp nhất. Và đúng là Huyền tuy có nét thanh tú, gương mặt bầu bĩnh, cái cổ trắng ngần, nhưng chưa đẹp bằng chị Phụng của Trung.

-Đi chết đi, tưởng Huyền nhỏ mọn như Trung sao – Huyền cười theo

Bữa trưa trôi qua, Trung lại chở Huyền về, nhưng rồi lại tiếp tục dừng ở Parkson.

-Gì nữa, lại định vô đây mua gì cho…chị gái à – Huyền tranh thủ móc lại Trung.

-Ờ - Trung vừa mở cửa cho Huyền, vừa trả lời tỉnh rụi

-Mua gì thế - Huyền hỏi. Đúng là tật thắc mắc của con gái không bỏ được mà.

-Băng vệ sinh, loại có cánh, ha ha.

-Đi chết đi, đúng là hết thuốc chữa – Huyền thẹn đỏ mặt. Cô lại bị Trung chơi.

Trung vào đây cùng chị Phụng đã nhiều, nên nó dắt Huyền lên thẳng khu trang phục cho nữ. Nó nói với Huyền:

-Trung định mua quà cho một đứa bạn, cỡ người như Huyền. Nên Huyền thử đồ dùm, vừa thì Trung chọn.

-Hóa ra coi Huyền là cái ma-nơ-canh di động sao, lại còn mua chuộc bằng bữa cơm trưa, đúng là gian trá.

-Ừ, thì giúp đi mà

Thế là Huyền lựa, thử đồ. Hết áo, quần, tới váy, giày cao gót… Quả thực khi khoác áo quần sang trọng vào thì Huyền đẹp hơn rất nhiều, không còn kém chị Phụng bao nhiêu. Cuối cùng chọn khoảng 10 món thì Trung bảo:

-Ngưng, tặng cho cổ nhiêu đây chắc đủ rồi, không thì quà đè chết người

Huyền cũng đã mỏi. Quả thật lâu lắm nàng mới vào khu sang trọng thế này thử đồ. Cảm giác khác hẳn… Chỉ có điều là thử đồ dùm thôi, Huyền trầm xuống.

Xuống hầm lấy xe, Trung nói:

-Mà quên, nhiêu đây đồ sao đè chết được Huyền, ha ha.

-Là sao – Huyền nghi hoặc nhìn Trung.

-Là tặng hết cho Huyền chớ sao, hehe.

-Thật không đấy, hay lại trêu người ta – Dạo này Trung đùa Huyền nhiều quá rồi.

-Đùa có lúc chứ, cái này Trung tặng Huyền thiệt. Đừng ngại nhe.

Huyền đỏ mặt. Đã lâu rồi nàng mới được tặng quà như thế này. Tên Nam trước kia coi nàng như đồ chơi mà thôi, sinh nhật nàng hắn còn không nhớ. Mắt nàng rơm rớm… Nàng im lặng, cảm kích nhìn Trung gật đầu.
Lần này thì Trung chở Huyền về nhà thật. Nhưng vừa rẽ vào hẻm, một đám cầm mã tấu chặn đầu xe Trung lại.

Từ xa xa, một tên vứt đầu thuốc lá, đi lại. Tên Nam…[/color]
Lượt thích:0
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 03:38

TẶNG CÁC BÁC PHẦN 19 VÀ 20 LUÔN NHÉ, MỚI VIẾT XONG
__
Chị gái độc thân - xxxtudanxxx

Trích dẫn:

[color=DarkOrange]Phần 19 – Bữa ngủ

Trung đi rồi, ông Bách ngồi suy nghĩ. Những điều kiện nó đưa ra làm ông lung lay quá. Huyền rót một ly trà, mang lại chỗ cha.

-Con thấy Trung cũng là người tốt, chắc chỉ muốn mời ba về chứ không có ý gì đâu ba.
-
-Con là con gái, cứ thấy nó đẹp trai, nhà giàu thì mê. Nó lừa, con thì sao con biết được. Mà sao đang đi với thằng chó con (ông ưa gọi thằng Nam là chó con) lại để thằng Trung chở về - ông hỏi.
-
-Lúc nãy Nam…đánh con, Trung thấy vậy can rồi đưa con về
-
Ông Bách thở dài. Ông biết thằng Nam lợi dụng cả nhà ông đang thiếu tiền nhà nó, ép Huyền làm bạn gái nó, rồi lại ưa đánh đập… Nhưng biết làm sao được, ông đang nợ tiền nhà nó mà. Ông chỉ cần ho he, là cha nó kéo lại đốt nhà ông. Ông ôm con gái, nắm chặt tay:

-Mai con gọi cậu Trung tới nhà, cha muốn nói chuyện với cậu ta. Ngày mai con đi bằng xe bus đi, đừng để thằng chó con kia chở đi nữa
-
-Dạ - Huyền vui sướng trong lòng.
-
Nhìn con gái vui vẻ, ông Bách thấy trẻ hẳn ra. Cực chẳng đã, ông mới để cho con Huyền đi với thằng Nam. Ông nắm chặt tay, tự nhủ trong lòng sẽ có ngày ông bắt hai cha con thằng Nam chịu cảnh nghèo hèn, tủi nhục như ông hôm nay.

---

Trung và Phụng về tới nhà. Phụng giúp Trung cởi áo vest như một người vợ, rồi lại vào phòng. Nhìn nàng mệt mỏi, Trung vào lấy trà và hoa cúc làm một tách trà, rồi đem vào phòng nàng.

-Chị uống đi, ngủ ngon lắm đó – Trung vừa nói vừa vuốt vai nàng.
-
-Từ lúc…”ấy” nhau, thích nịnh chị hen. Nịnh để chị “cho” chứ gì – Phụng bắt thóp em trai.
-
-Không thèm, chị không cho em cũng đè chị ra, xinh đẹp quá ai chịu nổi – Trung gãi gãi vai Phụng
-
-Đừng gãi nữa, chị nhột – Phụng rùng mình, ánh mắt ướt át nhìn Trung
-
-Làm nhột gì, làm sướng thì có – Trung nheo mắt
-
-Ừ, thì thích, chịu chưa ông tướng.
-
Phụng cười, dí tay vào trán Trung, nhưng rồi nói:

-Nhưng mà nay chị mệt, với lại sắp đèn đỏ rồi…
-
-EM hiểu mà, chị uống trà rồi ngủ nhe.
-
-Em….nằm ngủ với chị đi. Chỉ ngủ thôi nhe.
-
Thế là hai người nằm lên giường. Hương nến thơm, hương đàn ông tỏa ra từ người em trai, hương hoa cúc đọng lại ở cổ họng làm Phụng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Còn Trung, nó hơi khó chịu ở dưới vì nứng, nhưng rồi cũng ngủ được.

Hai chị em, hai con người ruột thịt với nhau, ôm nhau ngủ. Họ đã trải qua những giây phút hoan lạc, rên rỉ. Bây giờ, họ nằm ngủ với nhau một cách yên bình, không lo lắng…

Hai chữ Loạn Luân với họ, chỉ như hai từ vô nghĩa mà nhân loại đặt ra để tước đi quyền yêu của họ.

Phần 20 – Lại nhà

Trung dậy sớm, ăn sáng rồi đi học. Trước khi đi nó không quên đặt một nụ hôn lên trán người chị xinh đẹp đang ngủ. Nó tới trường, hôm nay tên Nam không đi học. Nó thấy Huyền ngồi trơ trọi:

-Em gái Huyền hôm nay không đi học hả - nó nháy mắt vào chỗ Nam hay ngồi.
-
-Trung thôi đi. Chỉ giỏi trêu chọc người khác. Mà ba Huyền muốn trưa nay Nam tới nhà Huyền để hỏi thêm.
-
Trung cười thầm, con cá lớn nhất nó cần câu đã dính mồi. Nó nhìn Huyền:

-Nam mời được ba Huyền về công ty thì chắc khỏi cần học môn “quản trị nhân sự” này nữa, haha.
-
-Trung thì làm gì cần học. Trung đi học để phát biểu thôi chứ cần gì học nữa – Huyền nói.
-
Tiết học rất nhanh trôi qua. Nó hỏi:

-Trưa thường Huyền nấu cơm cho ba hả?
-
-Ừ, hôm nào học qua trưa thì để ba tự nấu.
-
-Giờ chở Huyền vào siêu thị, Huyền đi chợ nhe. Trưa nay Trung muốn ăn cơm với bác Bách, chắc bác không từ chối đâu.
-
Thế là để Huyền chờ trước cổng trường, Trung lấy xe rồi chạy lại. Chiếc S500 mở ra, Huyền bước lên, kéo theo con mắt trầm trồ của nhiều người. Một cô sinh viên xinh đẹp bước lên chiếc Mercedess S500, làm nhiều người nghĩ cô là gái bao cho đại gia. Nhưng thấy Nam ngồi trong, ai cũng thở dài. Chỉ có bọn thiếu gia lắm tiền mới cua được gái xinh thôi – họ nghĩ.

Trung gọi điện báo Phụng không ăn cơm. Chiếc xe dừng lại ở CoopMart Nguyễn Đình Chiểu, chờ Huyền mua đồ, rồi nó lại chở cô đi về hướng ngoại ô Quận 7.

Chiếc S500 bóng loáng tiến vào khu nhà nghèo, làm nhiều người hóng. Nhưng so với mặt bằng thì nhà ông Bách vẫn khá hơn nhiều. Trung vào nhà, thấy ông Bách đang ngồi. Huyền xuống bếp, để lại nó và ông Bách:

-Cháu xin bác và Huyền bữa cơm trưa, chắc bác không từ chối chứ
-
-Haha, cậu cứ đùa.
-
-Vâng. Vào việc chính, đàn ông không nói hai lời, cháu vẫn đề nghị bác vào công ty, hi vọng bác không từ chối.
-
-Cậu còn trẻ để nói từ “đàn ông” trước mặt tôi đấy – ông Bách nhắc.
-
-Dạ. Nhưng ít nhất bác cứ yên tâm là cháu không phải đàn bà.
-
Câu nói Trung làm hai người cùng cười. Tiếng cười làm giảm đi khoảng cách họ rất nhiều. Ông Bách vân vê ly nước, hỏi:

-Công ty cậu làm bên gì?
-
-Vẫn mảng truyền thống của nhà cháu, Đầu tư. Nhưng cháu chưa mở công ty, chỉ là sắp thôi.
-
-Càng tốt, đỡ mất công thay đổi khi tôi vào.
-
-Nói vậy bác đã đồng ý- Trung cười.
-
-Ừ, tôi chấp nhận. Nhưng tôi không muốn nhận 1% cổ phần gì gì, cậu trả lương tôi cao là được rồi. Và quan trọng là cậu giúp tôi cho tên Thuận kia một vố thật đâu.
-
Bữa trưa dọn ra, ba người vừa ăn vừa nói chuyện cũng vui vẻ. Nó ra về, hẹn hôm sau sẽ lại nhà để bàn bạc cụ thể.

[/color]
Lượt thích:0
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 03:36

Tặng các bác 2 phần 1 lúc nhé
__
Chị gái độc thân - xxxtudanxxx


Trích dẫn:

[color=DarkOrange]Phần 17 – Chọc tức

Tỉnh ngủ, Trung ăn mặc lịch sự quần tây áo sơ mi, sơ-vin và mang giầy tây để đi…học. Nó để áo vest trong xe để mặc sau, rồi đi học. Còn Phụng thì chiều nàng sẽ đi taxi qua trường nó để cùng đi tới Đại Phát làm thủ tục mua cổ phần.

Phần vì không có chỗ gửi xe, phần vì không muốn gây ồn ào nên nó gửi xe ở trung tâm ngoại ngữ ILA gần đó, rồi đi bộ vài bước để vào trường. Không khí buổi trưa hôm nay của Sài Gòn khá dễ chịu, vì đang có gió bấc lạnh.

Bình thường tuy Trung cũng khá đẹp trai trai và cao to, nhưng nó ăn mặc khá tềnh toàng cốt sao thoải mái nên chả mấy ai chú ý. Nay nó ăn mặc lịch lãm, trên đường vào lớp không biết bao cô nhìn. Trung cười thầm trong bụng, chiếc áo không làm nên thầy tu nhưng khiến cái mu dễ sao xuyến..

Đến nơi, Trung thấy Huyền và Nam đang ngồi ở bàn đầu, kế bên là hai người một nam một nữ nữa. Nó đoán đây là nhóm 5 người của nó rồi. Bàn không có hộc nên áo khoác, balo của mọi người dồn vào bàn dưới của hai người kia, nên nó đành ngồi ở bàn trên với Nam và Huyền. Tên Nam thấy nó ngồi xuống thì bĩu môi, lầm bầm “đi thảo luận gì mà mang độc mỗi cái mạng trành”.

Trung và cả nhóm đương nhiên nghe thấy, nhưng nó cười nhếch mép, và nhìn Nam đầy hàm ý. Nam cũng hung hăng nhìn lại nó thách thức. Trung quay ra nói với Huyền:

-Huyền, Huyền là một cô gái xinh đẹp dễ mến, sao lại chọn một thằng đàn bà để yêu?

Câu nói của Trung làm Huyền không biết trả lời làm sao, vì chính nàng cũng cảm thấy người yêu mình quá nhỏ mọn, nhất là khi gần anh chàng tên Trung này ở lớp Quản trị nhân sự. Còn Nam? Bị sỉ nhục là “đàn bà” ngay trước mặt bạn gái, Nam nổi điên đập bàn một cái rồi chỉ mặt Trung:

-Thằng kia, ngon thì chơi tay đôi với tao coi thử ai là đàn bà?
-
-Hóa ra một người có học, năm cuối Đại Học rồi mà khi tức vẫn xắn tay áo lên như bà bán cá – Trung vẫn cười chọc tức hắn, cố để hắn thêm điên.
-
Ngay khi Nam sấn tới, thì thầy bước vào. Một tràng giông bão sắp nổ ra đã được sự xuất hiện của thầy xua tan đi…

Như thường lệ, tiết học vẫn là giờ thể hiện của Nam. Vì là lớp tín chỉ, mọi người học chung môn này rồi sau đó tan tác, nên hầu như ai cũng thắc mắc anh chàng này là ai. Pha chọc tức tên Nam vừa rồi của Trung cả lớp đều thấy, họ biết ngay Trung không phải là tay vừa. Họ cũng thầm cười tên Nam kia trong bụng, vừa ngu xuẩn không biết kiềm chế, vừa hung hăng thách đấu. Người tên Nam nhỏ thó, nếu đánh nhau cũng bị anh chàng to cao kia đập chết. Đúng là không biết tự lượng sức.

Tan học, mặc cho sự can ngăn của Huyền, Nam vẫn cố gây hấn với Trung. Trung không nói gì, im lặng nhìn hắn rồi nhìn Huyền cười đầy ẩn ý. Xong, nó đi thẳng ra trước cổng trường đợi chị Phụng. Không lâu sâu một chiếc Taxi dừng trước trường, một cô gái bước xuống làm cả khu vực cổng ĐH Kinh Tế như ngừng thở. Cô gái quá xinh đẹp và diện một bộ váy màu lam, vừa xinh đẹp nhưng cũng không kém phần lịch sự.

Đương nhiên đó là Phụng của chúng ta. Trung bước tới, cười nói với chị mình:

-Lần sau làm ơn chị bớt xinh khi ra ngoài được không, kẻo tai nạn hết.
-
-Chị đẹp thì em cũng oai, thích còn bày đặt – Phụng trả miếng
-
Hai chị em cười nói, vừa đi vào chỗ Trung gửi xe, để lại sau lưng một đám nam sinh viên nhìn theo cặp mông của Phụng, và thầm mơ được sờ lên.

Một phút sau, chiếc S500 lao ra từ bãi xe, đi thẳng đến công ty Đại Phát.[/color]

Trích dẫn:

[color=DarkOrange]Phần 18 – Mời nhân tài

Hôm nay kí hợp đồng chính thức nên có phía Đại Phát có đích thân giám đốc ra tiếp đón Trung và Phụng. Hợp đồng đã soạn sẵn, bàn bạc kĩ nên rất nhanh được các bên đặt bút kí. Thế là Trung chỉ việc đợi 30 ngày sau sẽ chính thức cùng Phụng sở hữu 10% cổ phần Ngân hàng XYZ.

Như thường lệ, sau phần kí hợp đồng là đi tiệc do phía Đại Phát mời, Trung cũng không từ chối. Nhưng thấy Phụng có vẻ mệt mỏi, nên nó về sớm. Cô thư kí Trang nhìn họ ra về, lòng không khỏi tiếc nuối:

-Anh ta nhà giàu, đẹp trai, đến bao giờ mới tới lượt mình….?

Trung đưa chị đi dạo vòng vòng cho dễ chịu, rồi nó rủ chị lên Bitexco uống cà phê ngắm cảnh, Phụng đồng ý. Tiếng là uống cf chứ thực ra Phụng uống sinh tố, rồi cũng ép nó uống sinh tố “để tốt sức khỏe, cà phê nhiều hại lắm”; nó cũng bó tay luôn, uống để chiều chị.

Sài Gòn lên đèn, đẹp quá. Từ Bitexco có thể ngắm Thủ Thiêm, ngắm phố xá bé xíu dưới kia… Nó cầm tay Phụng, vuốt ve, rồi bâng quơ nhìn ra ngoài, hỏi mông lung:

-Nhanh quá chị nhỉ?

-Cái gì nhanh – Phụng nhìn nó

-Chuyện tụi mình. Từ trưa hôm kia em thấy chị đang tự thỏa mãn, đến tối nay vợ chồng mình đã “ấy” quá trời – Nó nháy mắt trêu Phụng

-Còn nói, báo hại chị ê ẩm hết cả, tại em đó – Phụng dẩu môi

-Để tối về em đền – Phụng xoa xoa mu bàn tay Phụng

-Nhưng mà chị sắp bị…đèn đỏ rồi – Phụng ngập ngừng.

-Vậy thì dùng miệng để chiều chồng cũng được, hehe – Trung lấy môi mình nút nút, trông rất giống cảnh BJ của Phụng tối qua với đôi môi đỏ thắm đầy kích thích.

Rồi nó đi vệ sinh. Nó lại gặp Huyền cùng Nam, đúng là oan gia ngõ hẹp. Nam thấy nó, ***g lộn lên xông vào. Trung liền đạp một cái khiến cu cậu bật ngửa, mãi mới đứng dậy xoa bụng được. Huyền nhìn Trung, rồi quay lại phủi bụi giúp Nam:

-Em bảo rồi, cứ nóng tính, có lại người ta đâu mà đánh…

“Bốp” một tiếng, Huyền bị Nam tát một cái thật kêu.

-Giờ mày bênh người ngoài phải không? Không có nhà tao cưu mang thì anh em mày chết đói rồi nhé con kia – Nam chỉ mặt Huyền rủa xả.

Thấy cảnh tên vũ phu tát bạn gái mình, Trung tức không chịu được. Đàn ông mà đi đánh một người phụ nữ, lại là bạn gái mình, chỉ để xả nỗi nhục, đúng là giận cá chém thớt. Nó xông lên đạp Nam tiếp một cái, làm Nam suýt ói ra nước. Lúc này bảo vệ đã kịp thời tới, can ngăn hai người. Nam thấy vậy, chỉ tay vào Huyền và Nam:

-Hai đứa bây nhớ mặt tao!

Rồi hắn ôm bụng lếch thếch bỏ đi.

Trung ngẩn người. Trên đời này lại có loại đàn ông hèn kém thế sao? Nó nhìn Huyền, cười cười.

-Cậu còn cười cái gì? Nam không bỏ qua cho cậu đi… - Huyền nhăn nhó

-Thế nó sẽ bỏ qua cho Huyền sao – Trung cười, trêu Huyền

-Cậu… Thôi bỏ đi. Anh ấy tức giận nên cáu vậy thôi, qua vài ngày là chúng tôi làm lành – Huyền nhìn sang hướng khác, nói bâng quơ.

-Thật không? Trung thấy hình như đây không phải lần đầu Huyền bị vậy nhỉ? Đừng nói là Huyền bị đánh quen rồi nhé – Trung nhìn Huyền

Im lặng, một thoáng ê chề hiện lên trên mặt Huyền, cô cố ngăn nước mắt chực trào ra.

Nhưng Trung nhìn đã hiểu tất cả. Nó đoán được Huyền ưa bị tên Nam chó đẻ kia hành hạ. Nó vuốt tóc Huyền, dịu dàng hỏi:

-Sao Huyền để nó ăn hiếp hoài vậy?

-Tại vì…nhà Huyền đang nợ nhà nó – Huyền chực khóc. Mắt nàng đỏ hoe, rơm rớm.

Cũng lạ, tại sao chỉ mới nói chuyện với chàng Trung này vài lần mà Huyền đã sẵn sàng mau nước mắt trước mặt anh ta, kể lể trước mặt anh ta.

Trung hỏi thăm thêm vài câu. Hóa ra trước đây ông Bách - cha của Huyền và cha của tên Nam là bạn thân, nhưng sau đó cha của Nam lừa cha Huyền, làm ông tin tưởng giao hết tài sản cho tên bạn. Sau đó vỡ ra, cha Huyền thành con nợ của cha Nam, mọi tài sản bán đi cũng không đủ trả.

-Huyền nghĩ cha thằng Nam chỉ vì một cô bạn gái của con trai mà bỏ qua cho cha Huyền sao?

-Huyền…không biết nữa Trung. Tại vì mẹ mất sớm, ba chỉ có mình Huyền thôi….

-Thế này đi, Trung đưa Huyền về, rồi có gì nói sau? Yên tâm, Trung đi với chị gái nên không lo gì đâu.

Thế là Huyền ngoan ngoãn theo Trung ra lại chỗ ngồi. Thấy em trai đi vệ sinh, lại dắt ra một cô gái xinh đẹp, Phụng ngạc nhiên pha lẫn tí hờn dỗi. Nhưng nghe Trung nói, nàng đã hiểu ra, nhưng không quên lườm em trai một cái.

Không cần phải nói cảm giác của Huyền khi ngồi trong một chiếc S500 như thế nào. Ngày xưa nhà nàng cũng có xe hơi. Nhưng đó là ngày xưa, hơn nữa chiếc xe kia không thể nào so sánh với chiếc của Trung được. Huyền kinh ngạc trước việc Trung đi xe, khác hẳn với một thằng Trung không có gì là giàu có ở lớp.

Dọc đường về, Huyền im lặng ngồi ở hàng sau nhìn Trung, chị Phụng và dòng người lướt qua. Nàng một thoáng mơ mộng, ước gì…

Còn Phụng, nghe Trung kể lại chuyện của Huyền, rồi biết ba của Huyền là Bách, nàng mỉm cười. Hóa ra em trai nàng không chỉ đơn thuần là tiện đường đưa Huyền về. Phụng biết rằng ông Bách trước đây là một người rất giỏi trong việc đầu tư, thậm chí còn cạnh tranh gây gắt với cha nàng và Trung. Nhưng nàng nghe nói ông bị bạn thân lừa, mất hết cả gia tài.

Nay thấy Trung sốt sắng đưa Huyền về tận nhà, chắc chắn là em trai nàng có âm mưu gì, nàng hiểu nó quá mà. Nàng quay qua bảo Trung:

-Lát em đưa Huyền vào tận nhà nhé, gặp bác Bách luôn – nàng vừa nói vừa nháy mắt với Trung

-Dạ. Trung cười. Chị nó đã hiểu nó rồi.

Xe dừng lại ở một căn nhà nằm trong con hẻm heo hút trên đường Nguyễn Văn Linh, Q7. Trung đỗ xe, đưa Huyền vào nhà, thậm chí còn ngồi xuống uống nước với cha của Huyền.

-Cháu đang đi với chị gái, gặp nên tiện đường đưa Huyền về - Trung giải thích.

-Ừm, bác biết – ông Bách trầm giọng

-Cháu là Thế Trung, con trai của Thế Nghĩa…

Cái ly trên tay của ông Bách rơi xuống. Hóa ra trước mắt ông là con trai của đối thủ của ông ngày xưa. Nếu ông không bị tên bạn chó chết kia lừa, thì có khi ông còn giàu hơn gia đình Trung.

-Tôi biết rồi. Huyền về nhà rồi, cảm ơn cậu. Giờ mời cậu về - Ông đuổi khách.

-Cháu biết bác khó chịu khi con trai của đối thủ ở đây, đưa con gái bác về, còn thấy hoàn cảnh của bác bây giờ

-Cậu biết thì tốt, cậu về đi.

-Cháu chỉ muốn nói: Cháu đang bắt tay vào kinh doanh. Nếu bác chịu đầu quân vào công ty, cháu sẽ nhượng không cho bác 1% cổ phần công ty, và cam đoan giúp bác trả thù tên bạn kia – Trung lật bài ngửa với ông Bách.
-
Một thoáng phân vân trên mặt ông Bách. Điều kiện thằng nhãi đưa ra quá hấp dẫn. Ông đang cần tiền nuôi con gái, gả chồng cho nó. Và ông muốn trả thù tên bạn kia…

-Bác cứ suy nghĩ thêm, cháu sẽ đợi bác trả lời. – Trung ra về

-Vậy tại sao cậu mời tôi vào công ty cậu?

-Vì ngày xưa chỉ có bác là đối thủ ngang tầm của cha cháu, cũng là người cha cháu nể nhất!

Câu nói này làm ông Bách bất ngờ.

Còn Huyền? Nàng đang suy nghĩ mông lung. Hôm nay nàng đã thấy vẻ oai dũng của Trung khi đạp Nam bảo vệ nàng, thấy sự điềm tĩnh của Trung khi bị Nam công kích... Và hóa ra cha mình và cha Trung ngày xưa vừa là đối thủ mà vừa nể nhau. Nhưng người ta bây giờ tiền đầy túi, còn mình chỉ là một con nhà nghèo sống ở vùng ven…

Chiếc S500 lướt qua đám cỏ lau, rẽ đêm ngoại ô đi về lại nội thành.
[/color]
Lượt thích:0
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 03:30

Chị Gái Độc Thân - xxxtudanxxx

Trích dẫn:

[color=DarkOrange]

Phần 16 – Dạo phố cùng mỹ nhân

Phụng thức giấc bởi những cái lay vai của Trung. Trung thơm lên trán nàng rồi bảo nàng dậy ăn cơm, nó đã chiên trứng rồi.

-Sáng này em không đi học hả?

-Không, nay học thảo luận buổi chiều thôi chị.

-Mới vào học có vài ngày mà đã thảo luận, sao nhà trường ác ôn thế em – Phụng vừa nói vừa vuốt tay Trung.

-Kệ họ, họ sắp sao em cũng chả ngán, em của chị giỏi mà. Mà thôi xuống ăn cơm nào..

Tối qua đi về trễ, lại thêm làm tình quá hứng nên Phụng ngủ quên mất. Với lại hình như nàng sắp…. đến tháng, nên trong người mệt mỏi. Nghĩ tới đây nàng vơ tay lấy vỉ tránh thai khẩn cấp. Hôm qua lúc Trung đụ nàng nguyên buổi tối trước đó rồi sáng dậy, nàng đã đeo khẩu trang ra tiệm thuốc xa nhà để mua thuốc tránh thai. Nàng ngại.

Trung ra tới của phòng, quay lại thấy nàng đang cầm vỉ thuốc, nó đoán ra được nàng đang uống thuốc gì. Nó lại chạy lại, ân cần:

-Chị uống thuốc…tránh hả? – Nó dịu dàng

-Ừ, em xuất vào trong chị nhiều thế, không uống có mà dính! – Phụng lườm yêu Trung. Nghĩ tới cảnh mình chổng *** cho em trai xuất tinh vào, nàng không khỏi bối rối.

Nó thương chị quá. Nó cũng biết uống thuốc tránh thai khẩn cấp sẽ có rất nhiều tác dụng phụ. Nó nhìn chị, vuốt tóc:

-Lần sau em sẽ dùng bao, khỏi lo.

-Thôi, chị thích em…xuất trong người chị. Mình như là vợ chồng, ai lại dùng bao với vợ bao giờ - Chị nhăn mũi

-Nhưng lỡ dính thì sao?

-Để chị uống thuốc hằng ngày, không sao đâu. Khi nào muốn sinh thì lại ngừng.

Nó im lặng, nhìn chị âu yếm. Chị thật sự yêu nó mới muốn làm tình không bao cao su. Thật vậy, giờ nó như là người đàn ông duy nhất trong cuộc đời của Phụng. Nó nhẹ nhàng hôn trán nàng, bảo nàng thay đồ rồi đi ra…

Xong bữa sáng thì Phụng vào ngồi đan len, còn nó soạn sách vở xem sơ qua để chiều thảo luận ở trường, hầu như chỉ mất mười mấy phút để nó nắm bài và phương hướng giải quyết. Nó đóng cặp, lên lầu tập gym rồi ngồi xem lại hợp đồng vừa kí với Đại Phát. Chiều nay 4h nó sẽ cùng chị Phụng qua hoàn tất thủ tục, rồi đợi tầm 1 tháng thì nó sẽ chính thức sỡ hữu 9,9% cổ phần của ngân hàng XYZ.

Khoảng 11 giờ, nó đang gym thì chị Hà gọi tới. Đại lí đang vận chuyển xe trực tiếp đến nhà nó. Nó chờ ráo mồ hôi rồi đi tắm, tắm xong thì xe đã đến trước cửa. Đại lí chơi sang thật, thuê nguyên một xe tải để chở xe của nó tới. Cũng phải, nếu lái tới thì bị xay xướt gì thì họ phải chịu.

Tuy Tú Xương cũng là một con đường “nhà giàu” nhưng người ven đường cũng thò đầu ra nhìn chiếc Mercedes S500 đang được chở vào nhà Trung. Cũng đúng, chiếc sedan cao cấp nhất của Mercedes ở Việt Nam cơ mà. Hà nhìn nó, ngớ người ra. Nó đang mặc quần đùi, áo ba lỗ đứng trên thềm nhìn chiếc xe tiến vào. Chiếc áo làm lộ ra những thớ cơ chắc nụi của Trung, nhìn vô cùng nam tính và cường tráng.

Nó cùng Hà và nhân viên kĩ thuật lái thử một vòng, rồi kí vào biên bản nhận xe. Thế là nó chính thức sỡ hữu chiếc xe sang trọng này. Khi ba nó còn sống, tuy rất giàu nhưng ông cũng dùng một chiếc Toyota thôi. Nhưng Trung mua xe này không phải vì đua đòi, nếu vậy thì nó đã đua đòi từ lâu rồi chứ không đi học 4 năm đại học bằng chiếc xe số.

Nó mua, vì nó bắt đầu làm ăn, kinh doanh. Chiếc xe là gương mặt của người làm ăn. Ở Mỹ, CEO của facebook có 20 tỉ USD nhưng đi chiếc xe 33 ngàn USD đi làm. Nhưng đó là ở Mỹ, ở Việt Nam thì khác, người Việt sĩ diện và ưa trông mặt bắt hình dong. Nhiều khi người ta ưu tiên kí hợp đồng với một người vì họ…đi xe xịn. Nó hiểu tâm lí này và sẵn sàng chi mạnh tay vào chiếc xe.

Hà nhìn Trung, chào nó rồi cùng nhân viên rời đi. Nàng muốn nói chuyện thêm với cậu thanh niên đặc biệt này, nhưng cậu ta như không quan tâm đến vẻ xinh đẹp của nàng lắm. Cũng phải, vợ cậu ta đứng ở trong nhà, im lặng nhìn chàng cười. Giờ phút này, cô ấy để mặt mộc cũng đã xinh đẹp bằng nàng trang điểm rồi, nói chi đến khi nàng trang điểm như lúc tối qua họ đến đại lí của nàng. Hà âm thầm thở dài…

Hà cùng nhân viên rời đi, Phụng mới bước ra sân nhìn Trung và chiếc xe. Nàng mở miệng:

-Cái cô Phó trưởng đại lí kia nhìn em với ánh mắt lạ lạ sao ấy, chị không thích tí nào.

-Chị yêu của em ơi, kệ cô ta đi, em có quan tâm đâu. Nhìn kìa, ghen ra mặt luôn, há há – Trung nhìn Phụng trêu

Quả vậy, Phụng cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy ánh mắt Hà nhìn Trung. Nhưng nàng không giận hờn vu vơ, không nũng nịu, mà nàng thấy khó chịu thì nói với Trung. Có lẽ ở nhà lâu ngày làm nàng quên mất thói đỏng đảnh của con gái...

Thấy vẻ mặt phụng phịu của Phụng, Trung nổi tính trêu lên, bế thốc nàng vào xe. Nó nhấn nút cho ghế ngả ra, rồi đặt Phụng lên. Nó đặt môi lên hôn Phụng, rồi lấy tay xoa ngực nàng. Phụng để im cho Trung hành động, nàng thích lắm…

Môi Trung rời ra, nó quay lại vô lăng, lái xe ra khỏi nhà. Nó chở Phụng đi dạo một vòng, rồi dừng lại ở Starbuck gần Ngã 6 Phù Đổng. Khi họ bước ra khỏi chiếc S500, cả quán như ngoái nhìn. Họ thấy một anh chàng cao ráo đẹp trai đang mặc áo thun ba lỗ, lộ ra cơ bắp cuồn cuộn nắm tay một cô gái chân dài miên man, eo thon thả, khuôn mặt xinh đẹp, sống mũi cao thanh tú, đôi mắt như mơ màng phủ một lớp mây làm lay động lòng người.

Trung gọi món rồi chọn một gần cửa kính ngắm phố xá. Hai chị em uống cf, vừa trò chuyện đủ thứ. Rồi họ ra về trong con mắt hâm mộ của vô số thực khách đang ngồi trong quán.

Trung và Phụng ăn cơm trưa, rồi nó ngủ để chiều còn đi học và qua chỗ Đại Phát..
[/color]
Lượt thích:0
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 03:29

Ráng ra phần 16 cho các bác
Nửa đêm quay tay vui vẻ nhé

Trích dẫn:

[color=DarkOrange]
Chị Gái Độc Thân - xxxtudanxxx

Phần 16: Kìa em lột váy tự bao giờ - Cặc lên trên miệng, nàng e ấp


Trung đặt Phụng xuống giường, nhanh chóng đặt môi lên môi Phụng. Môi Phụng vốn thơm, hôm nay nàng lại tô son thì đúng là làm Trung kích thích không tả xiết. Nó ngấu nghiến môi nàng, rồi nhanh chóng một tay đặt lên ngực và một tay đặt lên vùng mu *** Phụng. Dù cách với váy nhưng nó có thể cảm nhận độ ấm của cái *** Phụng. Nó day day…

Trung day *** là Phụng thích quá chừng, nàng ưỡn người lên hưởng ứng. Nàng đáp lại nụ hôn của Trung, rồi đưa tay xuống cầm lấy tay Trung để thọc vào váy mình. Trung không ngờ Phụng bạo dạn thế. Đúng là khi đã yêu rồi thì đàn bà rất ham muốn. Nó vui mừng, người lạnh lùng như chị nó chỉ khi yêu ai mới nhiệt tình như thế này thôi.

Không làm chị thất vọng, nó luồn tay vào váy chị, rồi day day hạt le qua lớp quần lót lụa. Nó phát hiện ra chị rất thích dùng quần lót lụa. Nó day hạt le, rồi vừa bóp vú Phụng, vừa hôn nàng. Rất nhanh chóng Phụng đã bị kích thích toàn diện, nàng rên rỉ

-A…sướng quá….ư, ư…. Sướng quá chồng ơi. Day mạnh lên, bóp mạnh lên….

Trung im lặng, kích tình và chiều chuộng Phụng. Nó day mạnh hơn làm cái *** nàng túa ra dâm thủy, hạt le và vú nàng săn và trương ra. Phụng không chịu nổi nữa, nàng giơ tay ôm Trung, áp người nó vào bờ ngực mình, chà xát.

Trung rời ra, cởi áo và tuột quần xuống, để lộ con cu gân guốc to đùng của mình. Nó kê xuống đúng miệng Phụng, rồi một tay nâng đầu nàng, một tay cầm cu chĩa vào miệng nàng:

-Bú anh đi em, hút hết tinh của anh đi vợ yêu

Phụng đang thèm muốn, nàng nhanh chóng há miệng ra “đớp” lấy cái giống đực trước mặt, cho vào miệng mà nút. Của Trung to và dài quá nên nàng chỉ ngậm được hai phần ba, dù vậy cũng đủ làm Trung sướng mê ly. Nó hẫy hẫy con cu vào họng Phụng.

Phụng vừa bú liếm, vừa vân vê hai hòn dái của Trung, thỉnh thoảng cho lưỡi xuống liếm láp hai hòn dái ấy. Trung sướng rân người.

Nhìn cặp môi mềm gợi cảm, lại thêm lớp son đỏ thắm đang bú liếm con cu mình, Trung thích quá. Cặp môi ấy há ra để cho nó đút cu vào, rồi lại hút hút… Biết bao người mơ được đôi môi này nhìn họ và trò chuyện đôi câu thôi là họ hạnh phúc rồi. Thế mà đôi môi ấy đang há ra, bú liếm dương vật, đang rên rỉ những câu vô nghĩa.. Và hơn thế, cái con cu đang giơ ra cho nàng bú liếm không ai khác chính lả em trai nàng.

Trung rút cu ra miệng nàng, rồi cúi xuống vén váy nàng lên, rồi tụt váy xuống. Thế là cái váy chanel không rơi ra mà làm thành một vành ở eo Phụng. Trung nhanh chóng kéo quần lót Phụng vứt đi, một mảng ướt át dâm đãng hiện ra.

Nó kê lưỡi vào, liếm mạnh hột le. Nó ngưởi thấy mùi nước hoa trộn lẫn với mùi dâm thủy của Phụng:

-Vợ xịt nước hoa vào đây hả, thơm quá, ngon quá vợ ơi… - Trung vừa liếm vừa nói.

-Dạ…đúng…rồi, ư, ư…mạnh lên anh… Thơm thì liếm mạnh lên, em thích….aaaaaaaaaaaa

Liếm hạt le, rồi Trung còn lưỡi vào *** Phụng mà ngoáy, Phụng chỉ biết oằn mình lên hưởng thụ cảm giác do người chồng – người em mang lại.

Rồi Trung cầm cu mình, rà rà trước *** Phụng, day day hạt le nàng. Nó áp vào người nàng, rồi nhấp nhẹ nhẹ làm con cu chạm vào hạt le. Phụng rên rỉ:

-Đừng chọc mà…ư…ư, đụ…đụ đi

Rồi không để Trung trả lời, nàng cho tay xuống cầm cu Trung rồi ưỡn người lên cho nó vào đúng lỗ ** ẩm ướt của nàng.

-Rồi, vào rồi, nhấp….nhấp đi chồng, ư…ư

Miếng *** tới cu rồi mà không nhấp thì có mà ngu. Nó nhấp mạnh một cái… Cả con cu to bự ngập trong cái *** tơ của Phụng, được các thớ thịt *** của chị gái bao phủ, co bóp. Nó nhấp…

Nhìn chị gái trang điểm xinh như thiên thần đang rên rỉ, quằn quại giơ *** ra cho mình đụ, Trung không khỏi đắc ý. Nó cảm thấy nhưng đang chinh phục, đang chế ngự một tuyệt tác của tạo hóa – chị Phụng của nó. Nó nhấp ngày càng nhanh… Phụng cũng giơ *** hưởng ứng. Em trai nàng mạnh mẽ quá, làm nàng sướng đến mê người.

Một đứa em trai đang đè chi ra mà đụ, chiếc váy bị dồn vào giữa eo thon, cái *** rỉ nước…. Người chị vừa man dại hưởng ứng, vừa trân người e ấp hưởng thụ…

Rồi Trung xuất tinh, nó bắn mạnh vào cái ** của Phụng. Phụng cũng cảm thấy trong người có dòng nước ấm phun ra. Nàng ôm Trung, chà xát nó lên người, rồi cũng lên đỉnh

-A…a… chị cũng ra, em bắn mạnh đi, bắn vào *** chị đi….

Trung bắn tinh xong nằm đè lên người Phụng, hôn nàng. Phụng còn dư âm của cơn cực khoái, *** nàng đang giất giật, nhưng cũng cảm nhận được chiếc hôn của Trung. Nàng đáp trả, lòng tràn trề khoái lạc của tình dục và hạnh phúc của tình yêu.

Hai chị em nằm ôm nhau cùng vào ngủ. Hạnh phúc tràn trề trong căn phòng của Phụng…
[/color]
Lượt thích:0
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 03:28

Đang hoàn tất Chương 16, ráng tối nay up luôn. Các bác ủng hộ nhé
___
Chị gái độc thân - xxxtudanxxx

Trích dẫn:

[color=SandyBrown]Chương 15 – Đi mua xe

Xuống taxi, nó nhấn chuông đợi chị Phụng ra mở cửa. Nó có mang chìa khóa, nhưng nó cứ thích “hành” chị Phụng của nó thôi. Phụng xuống mở cửa, nàng cũng biết là không phải vì nó quên mang chìa khóa. Nàng vừa mở vừa dẩu môi càu nhàu:

-Mang chìa rồi mà cứ thích hành người ta xuống mở cửa.

-Vậy mới giống vợ chồng chứ, hehe – Trung cười.

Cánh cửa vừa đóng, môi Trung đã áp sát môi Phụng, ngấu nghiến lấy môi của người chị gái. Phụng cố nói:

-Từ từ đi….chồng, người ta thấy bây giờ - Nàng quên mất rằng cánh cổng đã khóa rồi, ai có thể thấy

-Vợ la lên thế này người ta mới biết đó, để im anh….hôn – Trung trêu

Thế là hai người hôn nhau, nồng nàn. Trung có thể cảm nhận mùi hương tóc của Phụng, mùi từ cổ và ngực nàng toát ra, thơm thơ và trơn mát.

Hai người rời nhau, Phụng liếc yêu Trung rồi cởi giúp áo vét nó ra mang vào nhà cất. Trung thì đi tắm, lúc nó xuống thì cơm đã dọn ra, còn chị Phụng đang xăm soi cái áo vest của nó.

-Soi gì, chồng không có ai đâu nên không cần phải soi coi thử có vết son hay không đâu, hehe – Trung trêu.

-Xí, ai thèm. Người ta coi thử có cũ chưa thì đi mua cái khác thôi.

-Từ lúc mua tới giờ chồng có mặc bao giờ đâu, thỉnh thoảng đi công việc mới mặc thôi.

Phụng để chiếc áo qua một bên, rồi xới cơm. Hai chị em vừa ăn vừa trêu nhau, Trung thỉnh thoảng “nói bậy” hay nhắc lại những giây phút “gần gũi” của hai chị em làm Phụng ngượng ngùng, nhưng cũng thinh thích. Thỉnh thoảng nàng cũng “phản công” lại, trêu Trung. Bỗng Trung nói:

-Vợ, tối nay mình đi mua xe nhé? Giờ mình đã bắt tay vào kinh doanh rồi, sắm một chiếc đi lại cho tiện.

-“Bắt tay vào kinh doanh”, nghe oai quá đi hen. Cũng chỉ là thực hiện kế hoạch mà chồng mấy năm nay ấp ủ thôi mà, hì hì.

-Chị biết rồi còn chọc, vậy nhé?

-Ừ, thì mua. Chỉ sợ lâu rồi em không lái sẽ quên đó.

Phụng biết kế hoạch kinh doanh của Trung, nó ấp ủ từ rất lâu rồi, ngay từ lúc lên cấp III nó đã vạch ra. Nhưng ngay cả khi có vốn từ nguồn thừa kế của cha mẹ, nó cũng không vội vàng thực hiện vì biết mình chưa đủ sức, phải trau dồi thêm. Nàng biết, và luôn ủng hộ ước mơ của em trai – chồng yêu của nàng.

Ăn xong, Trung bảo Phụng thay đồ đi để nó rửa chén rồi thay đồ sau, vì nó biết con gái luôn tốn thời gian hơn nhiều. Vừa rửa chén, Trung vừa huýt sáo, thỉnh thoảng hát vài câu ngâm nga. Xong nó lên thay đồ, nó chọn bộ lịch sự một tí chứ không trẻ trung. Nó không muốn người ta nghĩ nó là thanh niên choai choai vác tiền cha mẹ đi mua xe chơi bời.

Xuống phòng khách, nó mở máy tra vài thông tin. Nó vốn thích chiếc Mercesdes S500 nên không lăn tăn chọn lựa xe, mà chỉ tìm hiểu đại lí nào thôi. Từ trên lầu vọng xuống tiếng bước chân của Phụng, chắc nàng mang giày cao gót. Trung quay đầu lại, nó hết hồn, ngây người ra.

Phụng đứng trước nó, đẹp và trong sáng như một thiên thần. Nàng diện một váy bó sát người màu trắng sữa, trang điểm vừa vặn, tóc buông xõa bồng bềnh. Trung thất thần, miệng như há ra. Đã rất lâu rồi chị nó không “ăn diện” như thế này, vì nàng toàn ở nhà và đi chơi với bạn thân mà! Bình thường Phụng không trang điểm đã cực kì xinh đẹp, giờ nàng trang điểm và mang chiếc váy này, chả khác gì đã đẹp lại thêm đẹp.

-Nhìn cái gì, bộ chị mặc bộ này xấu lắm hả- Phụng trố mắt hỏi Trung, con gái sợ xấu mà.

-Không, chị như thế này mà xấu thì chả còn ai đẹp – Trung nói vừa nịnh vừa thật.

-Chỉ giỏi cái miệng, chị mà cũng không tha. Không biết ra đường còn nịnh người khác như thế nào nữa- Phụng dí trán Trung cười.

-Thật mà! Chị bình thường đã đẹp, giờ trang điểm vào thì chỉ làm đàn ông chết mê chết mệt thôi, nhất là một người đàn ông đích thực như….em – Trung ưỡn ngực.

Trung gọi taxi đến. Trong lúc đứng chờ thì người đi đường đi qua không ai là không ngoái nhìn họ. Con gái thì ngắm Trung mơ mộng, con trai thì nhìn Phụng rỏ dãi. Họ đẹp đôi quá! Quả thật, Trung - một chàng trai cao ráo, mặt mũi đẹp trai sáng láng mặc lịch sự - đứng cạnh Phụng -một cô gái có thân hình của một ác quỉ gợi dục và khuôn mặt của thiên thần, họ như một cặp trời sinh.

Trong taxi, Trung tóm tắt công việc chiều nay của mình, gồm việc nó định đăng kí mua cổ phần dưới tên Phụng. Phụng không ý kiến, nàng luôn ủng hộ chồng – em trai mình mà.

Xe dừng ở Nguyễn Văn Linh – Quận 7. Nhân viên đại lí Mercedes này đã từng nhìn thấy rất nhiều người đẹp, ăn mặc sang trọng có, lịch lãm có, sexy có. Nhưng đêm nay họ mới nhìn thấy một cặp đẹp đôi đến như vậy vào mua xe. Nhìn bộ dáng của họ, ai cũng nghĩ họ là một cặp vợ chồng mới cưới, và con cháu của hai dòng họ quyền thế nào đó.

Đám nhân viên nghĩ cũng đúng, Trung và Phụng như hai vợ chồng mới cưới, và gia đình cũng thuộc dạng quyền thế. Nhưng sai ở chổ hai người là chung một họ. Đám nhân viên có ngờ đâu hai người đứng trước mình là hai con người say đắm nhau bỏ qua hai chữ loạn luân.

-Xin chào, tôi là Hà, phó trưởng đại lí. Cảm ơn anh chị tới ủng hộ đại lí…

Hóa ra khi biết hai người muốn mua một chiếc S500, ngay lập tức Phó trưởng đại lí ra đón tiếp và trực tiếp thuyết minh cho chiếc xe. Đây là dòng xe cao cấp nhất mà đại lí bán, nếu có Trưởng đại lí thì ông ta cũng sẽ ra đón, nhưng vì đã tối nên chỉ còn bà phó trưởng ở lại.

Tuy là gọi “bà”, nhưng thực ra cô Phó trưởng chỉ mới khoảng 25 tuổi, da mặt trắng nõn, cái mũi cao kiêu sa. Hà cũng thuộc dạng rất có nhan sắc, tốt nghiệp ra chưa có việc làm nên đi bán hàng cho hãng xe. Nhờ nhan sắc và tài ăn nói nên dần dần thăng tiến, lại thêm có bằng cấp sẵn nên dễ dàng được bổ nhiệm làm phó trưởng đại lí. Có lần trong đợt tập huấn ở Tokyo, cô được giám đốc khu vực Châu Á gọi là “phó trưởng đại lí xinh đẹp nhất Châu Á”.

Trung cũng thất thần nhìn cô Phó trưởng xinh đẹp này, nhưng chỉ một giây thôi. Nó nhanh chóng nhớ ra Phụng đang đứng gần nó còn xinh hơn Hà này một bậc. Hơn nữa nàng lại đứng sát đây, chỉ cần nhìn Hà lâu thôi thì…

Thủ tục diễn ra rất nhanh chóng, đến nỗi Hà còn chưa kịp “nói” xong về chiếc xe. Vì Trung chịu chi thêm nên phần thủ tục đại lí sẽ lo hết, và ngay trưa hôm sau Trung có thể đến lấy xe. Và, lần thứ hai trong một buổi tối, Trung lại được xin số điện thoại.

-Thế Trung, 098x888888.. – Trung bâng quơ nói.

Hà lập tức hiểu ngay vì sao Trung có thể mua xe S500. Giá vài chiếc sim của Trung là đủ mua chiếc S500 rồi. Nàng nhanh chóng lưu lại, phân loại là “favorite” ở danh bạ.

Biết hai người đi taxi tới, Hà lập tức điều một chiếc Mer của đại lí chở hai người về. Đúng là có tiền mua tiên cũng được, Trung nghĩ. Nhưng nó cũng khá hài lòng với dịch vụ của đại lí này.

Vào nhà, Trung theo Phụng vào phòng nàng. Phụng quay lại:

-Sao không về thay đồ đi, rồi…muốn gì thì muốn – Phụng nháy mắt

-Đường nào chả cởi, thôi thì vào phòng chị rồi cởi một lần.

Rồi không để Phụng trả lời, Trung bế thốc Phụng lên, mang nàng vào trong phòng nàng.

Lại một đêm “động phòng”, một cuộc làm tình giữa hai chị em sắp diễn ra….[/color]
Lượt thích:0
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2015-01-03 03:25

Chị Gái Độc Thân - tác giả xxxtudanxxx


Trích dẫn:

Chương 14: Bèo nước gặp nhau

Trong lúc Trung cùng ông Quang và ông Minh thảo luận, đương nhiên có một người ngồi họ để ghi chép và soạn thảo trực tiếp hợp đồng. Trung phải thừa nhận là dù rất tập trung vào công việc nhưng nó đôi khi vẫn bị phân tâm bởi cô thư kí này. Phải nói là cô ta quá sắc sảo, đôi kính như làm tăng thêm vẻ thông minh và khôn ngoan của cô. Quan trọng là…ngực cô ta rất lớn nên Trung không khỏi vô thức chằm chằm vào.

Cô cũng đôi lúc nhìn Trung, khi ánh mắt hai người chạm nhau thì cô ta cúi xuống gõ văn bản tiếp, còn Trung vẫn nhìn cô cười cười. Tất nhiên hành động của hai người không thể thoát ra khỏi mắt của ông Quang, dù gì ông cũng có tuổi đời và kinh nghiệm sống hơn Trung rất nhiều.

Khi kí kết hợp đồng xong thì trời cũng bắt đầu tối, nên đương nhiên hai bên có đi ăn tối với nhau. Họ chọn một quán Nhật sang trọng ở gần Đại Phát. Khi biết Trung đi taxi tới đây thì ba người kia càng ngạc nhiên hơn. Một gã thanh niên còn trẻ, không có xế hộp lại có tiền đi mua 10% cổ phần một ngân hàng…

Họ ngồi ở một bàn chữ nhật, ông Quang và ông Minh ngồi chung một bên, bên còn lại đương nhiên là Trung và cô thư kí. Qua trò chuyện và ăn uống, Trung biết được cô thư kí tên Trang, vào công ty làm đã được hai năm. Trung vốn là cháu họ kiêm thư kí của giám đốc, lại xinh đẹp và rất có năng lực nên được tin tưởng giao vai trò thư kí của cái hợp đồng béo bở này.

Tan tiệc, dù đã trễ nhưng ông Quang và ông Minh phải về công ty lại để phân phó công việc rồi mới về, họ là lãnh đạo mà.

Ông Quang gợi ý hay là Trung đưa Trang về. Trung cũng đồng ý, mà Trang cũng gật đầu. Cô đã quen với các công việc xã giao, nên chẳng thấy ngại ngùng gì khi được một anh chàng mới quen đưa về. Thế là Trung vẫy một chiếc taxi rồi hai người cùng bước lên. Hóa ra nhà Trang cũng ở Quận 3, cũng tiện đường về nhà Trung.

Hai người ngồi xe nói chuyện, vì mới quen nhau nên câu chuyện cũng không có gì đặc sắc. Tới hẻm nhà Trang, Trung xuống mở cửa taxi cho Trang. Trang cười, anh chàng này cũng khá galant đấy chứ, hơn nữa cũng đẹp trai. Còn về điều kiện thì chắc không phải bàn cãi, người ta vừa tới công ty mình nhờ làm thủ tục mua cổ phần ngân hàng cơ mà.

Trung quay lưng định bước vào lại Taxi thì đột nhiên Trang gọi với: “Anh Trung, anh…cho tôi xin số điện thoại được không? Nếu có vấn đề phát sinh tôi sẽ gọi cho anh tiện hơn”

Trung cười thầm, không phải cô hấp tấp quá rồi chứ. Trung nghĩ số của Trung đương nhiên là Đại Phát sẽ có, Trang tra là có, việc gì phải hỏi trực tiếp. Nhưng nó hỏi lại trêu Trang:

-Vậy cô muốn xin số nào, tôi có số dùng dành cho công việc hay dành cho việc riêng

-Số…nào cũng được, tiện liên lạc với anh là tốt rồi.

Trung đọc số cho cô, nhưng nó cũng không bảo cô nhá máy cho nó. Hai người chỉ là bèo nước gặp nhau, tuy Trang xinh đẹp nhưng như thế cũng chưa đủ gây ấn tượng với nó. Chị Phụng của nó cũng đâu có xấu! Tuy nó đẹp trai, nhà giàu nhưng từ đó tới giờ chưa có bạn gái. Không phải vì kém hay nhát gái, mà vì chưa có cô gái nào gây ấn tượng mạnh với nó.

Nó giơ tay chào Trang, nhìn cô mở cửa vào trong nhà, rồi vào lại Taxi để về. Về nhà, về với chị Phụng của nó
Lượt thích:0
down  Tổng số: 35
« 1 2 3 4 »



1/6
Copyright © 2014
Giaitrixxx.Com
Góc Giải Trí
Xây dựng một thế giới giải trí cho mobile
Top ứng dụng hot
newMobo Market - Ứng dụng không thể thiếu cho Android
new[game hay] Nghịch Tam Quốc, không nên bỏ qua
newứng dụng tiết kiệm pin, Tăng tuổi thọ pin lên đến 50% cho Android
newKho Store cần thiết nhất cho Android
1/6
Copyright © 2014
Giaitrixxx.Com
Góc Giải Trí
Xây dựng một thế giới giải trí cho mobile