watch sexy videos at nza-vids!
Phimsex9x.Sextgem.Com
Phimsex9x.Sextgem.Com
Top ứng dụng hot
newỨng dụng thay thế giao diện màn hình, menu cực đẹp
new[App] DU Speed Booster nâng tốc độ điện thoại Android của bạn lên đến 60%
new[Game] Dota truyền kỳ mobile
newLiên Minh Huyền Thoại đã có phiên bản cho mobile
Tìm kiếm | Ai đang ở đây ()
up »
Adminpuka
Chức vụ:    Admin
Thugian18.Com
2014-12-16 01:41

Phần 12 : Rượu Đắng



Quote:

Rượu - 1 chất xúc tác có tác dụng giảm đau hiệu quả về tinh thần ngay tức khắc. Nhưng nếu lạm dụng,sử dụng nó lâu dài thì có khả năng làm tổn thương đến những người bên cạnh mình.."




Đó là 1 câu nói như một triết lý sống của một người đàn ông từng trải đã từng thốt lên với em trong 1 lần ngồi uống rượu. Trong cái hơi men ngà ngà của chai vodka mới bật nắp cách đây ít phút,lão ngồi cô độc lật từng tấm hình chụp ảnh chung gia đình lão ra ngắm nghía. Đôi bàn tay chai sạn một thời làm biết bao kẻ phải nể phục thì giờ đây lại run run khi nâng niu những bức ảnh của gia đình mình.Trớ trêu thật đấy..


"..Cái gì khi mình làm về sau này cũng phải trả giá. Đó là điều anh nghiệm ra khi ngồi ở trong tù,đến khi ra tù rồi thì mọi thứ chẳng còn được như xưa nữa,giờ muốn bắt đầu lại mọi thứ mà khó khăn quá.."


Vừa nói,lão vừa trầm ngâm châm một điếu thuốc,hít thật sâu tất cả mọi đau khổ vào lồng ngực,để rồi sau đó lại thở ra những đám mây trắng xóa mang theo những nỗi niềm tan biến vào không khí.Em cũng chẳng biết phải khuyên bảo lão thế nào,có lẽ cũng lâu lắm rồi,em mới chẳng biết nói gì khi nghe về câu chuyện của một ai đó như vậy.. ..Nếu có từ nào để nói về tình cảnh hiện tại của lão lúc này,thì chắc em nghĩ chỉ có từ " tuyệt vọng " là chính xác nhất. Ở cái tuổi của em,đi làm không có bạn bè,gia đình bên cạnh đã là một điều gì đó cô đơn thì ở cái tuổi ngũ tuần như của lão,mọi thứ dường như còn cô độc hơn khi chỉ có một thân một mình,bạn bè,gia đình đều quay lưng hắt hủi lão,ngay cả đứa con lão cũng đã lâu không gặp mặt.Chẳng biết trách ai cả,lão kể,nếu có trách thì chỉ trách bản thân mình chỉ vì quá nóng giận mà đánh mất mọi thứ.

"..Giá như,cái ngày định mệnh hôm đó anh không uống rượu..Giá như hôm đó anh không sang nhà thằng bạn thân bất chợt...Giá như...anh nhắm mắt cho qua mọi chuyện thì giờ có lẽ anh cũng không phải như thế này.."


..Những câu nói cay đắng ân hận toát ra từ khóe miệng lão mọi thứ xung quanh như tĩnh lặng hơn rất nhiều.Khuôn mặt khắc khổ hằn lên những nếp nhăn từng trải qua biết bao mảng sáng tối của cái sự đời này như kìm nén những dòng nước mắt chực trào ra ngay lúc này.img.Lão thật sự trước kia là một " thằng đàn ông có tài ". Từ vùng quê nghèo lên HN lập nghiệp với hai bàn tay trắng. Một thân một mình lão đã lang thang bon chen đủ mọi nghề để kiếm sống,đến khi có chút vốn liếng sau mấy năm dành dụm.Lão xin vào học nghề ở một xưởng sửa xe ô tô rồi sau này đi vay mượn bạn bè đứng ra mở một cửa hàng sửa xe,bán phụ tùng cho riêng mình.Về sau lấy vợ có thằng con trai thì lão bắt đầu có vốn rồi chạy vạy vay mượn phát triển tham gia vào các lĩnh vực khác.Nhưng đúng là người tính không bằng trời tính,rồi đến thời kỳ lão bắt đầu làm ăn thua lỗ,chuyện tiền bạc,gia đình cũng vì thế mà lục đục theo.imgLão bắt đầu nghe người ta xầm xì về vợ mình với một ai đó,cho đến một ngày,cái ngày nghiệt ngã khi lão phát hiện ra tình nhân của vợ mình chính là thằng bạn thân từng giúp mình gây dựng cơ ngơi ngày trước.Bao nhiêu ức chế,thù hận bấy lâu lão dồn nén cả vào con dao mà lão cầm,rồi tiếng thét vang lên,cùng nỗi đau,tiếng khóc,và sự tuyệt vọng đến cùng cực..

"...Anh vẫn còn nhớ như in cái ngày đầu tiên anh vào tù,lúc đấy chẳng còn thiết gì chuyện sống chết nữa,đầu óc chỉ nghĩ về thằng cu ở nhà không biết ra sao..Nhiều khi,có lần anh không làm theo lời thằng chủ phòng,bị nó đánh cho chảy máu,trật khớp ,đau quá mà chẳng khóc được..Chỉ nghĩ đây là cái nhân quả mình gây ra phải chịu thôi biết làm sao được.."

Lão vừa nói vừa rót từng ly rượu rồi nốc ực một cái vào cổ họng như thể quên đi những gì mà đã từng phải chịu đựng. Em nhìn mà thấy lão đáng thương hơn đáng trách,âu cũng là cái trớ trêu của số phận chứ biết làm sao được.Nếu đặt mình vào tình cảnh lúc đó,liệu có mấy ai đủ bình tĩnh để suy xét hành động nào là đúng sai.Có chăng là tùy vào trái tim và cái đầu lúc đó mách bảo mình nên làm gì,nên khóc,nên chạy đi,nên đứng yên trách móc chửi bới..,hay nên hành động như lão đã từng làm..Em thì không tung hô hành động của lão là đúng mà cũng chẳng lên án điều gì là sai.Phàm đã là con người,thì ai cũng sẽ có lần mắc lỗi lầm,quan trọng là sau đó lương tâm mình cảm thấy thế nào,liệu có thanh thản ,nhẹ nhõm hơn,hay sẽ lại sống trong quá khứ,ân hận cả cuộc đời sau này..

."..Thế từ hồi ra tù đến giờ,anh đã gặp lại vợ con chưa..?"

Em vừa nói xong thì đột nhiên khuôn mặt lão biến sắc,chẳng còn trầm ngâm như lúc đầu nữa mà thay vào đó,những giọt nước mắt bắt đầu ứa ra hai bên khóe mi. " Có lẽ mình nói gì sai rồi chăng?.." em chột dạ khi nghĩ lại điều em vừa hỏi,có khi em vừa động vào nỗi đau lớn nhất cuộc đời lão..đó là đứa con.. ..img

" Đợt anh vừa ra tù được một ngày thì ngay ngày hôm sau,anh bắt xe về nhà thăm nó..Nó vẫn ngoan lắm,giống thằng bố nó,ở nhà vẫn học sinh giỏi,nó còn bắt a hứa mua cho nó cái xe khi nào nó vào đại học.."

Vừa nói lão vừa khua chân múa tay đúng kiểu một ông bố đang hãnh diện khi khoe về con mình.Em nhìn mà cũng cảm thấy vui vui,có lẽ từ đầu lúc nhậu đến giờ,đây là lúc vẻ mặt mãn nguyện nhất..nhưng về sau,bất giác nghĩ lại,em cứ có cảm giác như mọi chuyện không phải như vậy,dường như những giọt nước mắt kia chẳng phải là những giọt nước mắt của hạnh phúc.....img

" Cái xã hội bây giờ,mọi người nhìn vào một hướng theo số đông. Mọi chuyện dù đúng hay sai chẳng còn quan trọng,chỉ cần đám đông nhìn nhận nó đúng thì nó là đúng,mà nó sai thì sẽ như vậy,chẳng ai có suy nghĩ riêng của mình.Vậy nên đôi khi những thằng ra tù như anh giờ muốn bắt đầu lại,xin đi làm một chỗ nào đó cũng khó,mọi người chỉ cần biết anh đã từng vào tù là sợ hãi tránh xa,chẳng ai nhận cả.."

Lão mở nắp chai rượu ra,rót ra hai cái ly đầy,đưa em 1 cái rồi lại nói tiếp :..

" Mà thôi kể ra cũng phải,ở cái thời đại bây giờ,mọi người bon chen lăn lộn để kiếm tiền đã đủ mệt rồi,còn ai đi quan tâm đến những thằng vào tù ra tội như anh làm gì cho mệt chứ. Vào tù thì là thằng ăn trộm,thằng giết người,cái quy luật đấy bao đời nay thì cũng chẳng trách ai được.."

Nghe xong câu lão vừa nói,em chợt bất giác bật cười vì cái sự thật quá đỗi là đúng của nó. Đúng đến mức tàn nhẫn cho những ai muốn quay đầu lại với xã hội,muốn làm lại mọi thứ từ đầu. Phải chăng câu nói của người xưa " đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh kẻ chạy lại " chỉ đúng với ngày trước,còn bây giờ thì....img
Nhìn lão ngồi nhìn xa xăm vô định ra phía ngoài quán mà em thấy thương quá. Một người đàn ông ở cái tuổi này,đáng lẽ ra mọi thứ đã đuề huề,công danh sự nghiệp,gia đình ổn định,nhưng còn lão thì,tất cả những gì lão có lúc này là đôi bàn tay trắng,không bạn bè,gia đình,có chẳng chỉ là vài đồng tiền lẻ cùng bao thuốc đốt dần để quên đi cái trớ trêu của cuộc đời.Có lẽ cuối cùng cái sự nghiệt ngã của số phận đã chiến thắng. Đang suy nghĩ mông lung,bất giác em nhìn theo hướng mà lão nhìn...

..và ở đó là một gia đình đang tổ chức sinh nhật... ...img

...Phải rất lâu sau ngày hôm đó em mới có cơ hội được gặp lại người đàn ông đấy.Cũng là một cuộc hội ngộ khá thú vị và bất ngờ. Nhưng điều mà làm em nhớ mãi không phải là buổi gặp lại lão,mà là ngày hôm sau buổi nhậu,em tình cờ gặp thằng K,anh em lâu ngày không gặp kể từ vụ nó cứu em hôm bị phát hiện con M đến giờ,ngồi nói chuyện trên trời dưới biển,em kể cho nó nghe về lão thì mới biết là thằng K đợt lâu rồi mới chuyển đến nhà thằng bạn thân trọ gần nhà khu lão từng sống hồi trước,mà giờ chỉ có vợ và thằng con lão ở. Thảo nào thằng cu nghe một hồi xong nói luôn là:
" Ôi zời,thằng cha này em còn lạ gì,cuối tuần éo nào đến thăm con chả bị thằng con với con vợ chửi bới đuổi về "...Em nghe xong chẳng nói được lời nào...cũng chẳng biết phải nên nghĩ điều gì nữa..tự nhiên mọi thứ thấy trống rỗng đến vô vọng... ..

Thật đúng là,sau này dù con cái có như thế nào,thì người bố,mẹ luôn luôn chẳng bao giờ oán trách con mình nửa câu..Đối với họ,mỗi đứa con chưa bao giờ là trưởng thành.Có thể về sau này,khi ra ngoài va chạm với đời, bon chen với xã hội đến đâu thì khi về nhà mỗi đứa con lại là những đứa trẻ trong mắt bố mẹ.Và điều này sẽ chẳng bao giờ thay đổi được cho đến khi một ngày nào đó,bố mẹ đã già,những đứa con ngồi cạnh họ trước lúc họ ra đi.Trong cái giây phút thiêng liêng mà ngắn ngủi đó,tất cả mọi kỷ niệm từ khi mới sinh ra chợt ùa về..và bố mẹ nói một câu mà chẳng bao giờ đứa con có thể quên được.. "..Dù con có như thế nào,thì con vẫn luôn là con của bố mẹ.." ..

...Mỗi người đều có quyền lựa chọn một con thuyền số phận cho riêng mình.Hãy chọn thế nào mà đừng để tổn thương đến những người mình yêu quý.Rồi sau khi chọn xong thì hẵng chèo lái nó, vượt qua sóng gió đưa tất cả những người thân yêu đi về cái đích cuối cùng của cuộc đời. Đến khi một lúc nào đó,chiếc thuyền chạm vào vạch đích,nghoảnh nhìn lại quãng đường mình đã đi,ta chỉ mỉm cười mãn nguyện vì đã sống một cuộc sống hạnh phúc,một cuộc đời đáng để sống...


Quote:

Trên đây là phần 12 cũng là 1 kỷ niệm mà em muốn kể cho các bác nghe nhưng chưa có dịp viết.Phần này khác với các phần trước là ko có M hay về nghề vệ sĩ của em trong câu chuyện này. Tất cả phần này em nhớ lại và kể một câu chuyện về một buổi được nghỉ làm và đi nhậu với cách đây khá lâu rồi.Đấy là lần gặp một người mà từ hồi đi làm đến h,đem lại cho em nhiều điều học được về đời,về cuộc sống.Em mong mọi người đọc xong phần này,mỗi người có lẽ sẽ rút ra cho mình được một điều gì đấy.Và như thường lệ,các bác thấy hay thì tích cực nhé.
Em bay đi đây.
Lượt thích:0
1/69
Copyright © 2014
Giaitrixxx.Com
Góc Giải Trí
Xây dựng một thế giới giải trí cho mobile
Top ứng dụng hot
newỨng dụng thay thế giao diện màn hình, menu cực đẹp
new[App] DU Speed Booster nâng tốc độ điện thoại Android của bạn lên đến 60%
new[Game] Dota truyền kỳ mobile
newLiên Minh Huyền Thoại đã có phiên bản cho mobile
1/69
Copyright © 2014
Giaitrixxx.Com
Góc Giải Trí
Xây dựng một thế giới giải trí cho mobile